XtGem Forum catalog

Vị gió Praha ( Prague )

Posted at 25/09/2015

309 Views

Sao có thể tùy tiện đem số bạn thân dâng cho kẻ xa lạ, lại còn báo cáo chi tiết tên Việt lẫn tên Séc của cô. Ấy là còn chưa biết hết hai tên bạn kia bép xép những gì, có khi đến cả cỡ áo số giày của cô đã bị tiết lộ rồi cũng nên.

Thiên Ly bấm nút xóa tin nhắn, bực bực thế nào tắt luôn nguồn điện thoại. Cô có tật đã ghét ai thì ghét tới kiệt cùng, mỗi cử chỉ của người ấy dù nhỏ nhặt hay bình thường nhất cũng sẽ đều bị liệt vào dạng gây chướng tai gai mắt. Chưa kể tới sự dị ứng của cô đã tăng vọt khi Jay bình thản bật lại cô bằng câu nói trắng trợn kia. May mà God tấp việc cho anh ta phải rời đi gấp ngay sau đó, giải thoát đứa con chiên bé bỏng Thiên Ly khỏi bộ dạng mặt ngẩn tò te, miệng lưỡi đơ cứng.

- Chậc chậc, cậu ghen với Lucie chưa kìa? - Thomas từ bàn dưới rướn người lên gây sự.

- Im!

Thiên Ly cầm sách đập thẳng vào bản mặt đáng ghét của cậu bạn khiến cậu ta bật ngửa, khổ sở rống lên.

- Lilly!!!

Thầy Filip ném ngay vào Thomas cái nhìn cảnh cáo, kèm thêm mệnh lệnh cứng nhắc:

- Em lên bảng! Ngay cho tôi!

Thomas vò đầu như kẻ lên cơn, miễn cưỡng cầm vở lững thững bước lên bảng. Khi thầy bận cho nốt điểm lớp trưởng thì cậu ta khẽ buột miệng văng một chữ tục tĩu:

- Bit.ch!

Chiếc bút trong tay thầy Filip ngay lập tức dừng lại, thầy chậm rãi ngẩng đầu, chìn chòng chọc tên học trò gan to và thấp giọng chất vấn:

- Bit.ch? Dùng từ đó nói giáo viên à?

Cả lớp còn chuyện trò râm ran bỗng im phăng phắc, hết lấm lét liếc thầy đang sầm mặt lại ngó sang Thomas đang tái người, ho khan vài tiếng:

- Không ạ, không phải bit.ch! Em vừa nói là teacher!

Nhìn nét mặt đang dần thay đổi của thầy, tim gan Thomas nhảy cẫng thầm khen mình nhanh trí. Bit.ch và teacher phát âm rất giống nhau. Đã phục trí thông minh của cậu chưa?


Chap 5: They have met before


Séc có biển cơ à? Teacher, peach cơ à? Giỏi lắm! Thomas, Lilly, mỗi em 5 điểm!

----

Thả phịch người xuống giường nệm êm ái, Thiên Ly quằn quại quay người tứ tung, đạp rơi hết chăn gối. Cô vắt tay lên trán than vãn, chán chường giương mắt nhìn trần nhà. Tâm trạng âm u hệt những tảng mây xám xịt trong ngày mưa gió. Cô mếu, bảng điểm đáng ghen tị toàn 1 và 1 mà Thiên Ly gắng phấn đấu suốt mấy năm liền vừa phải tiếp thêm con 5 xấu xí, số điểm thấp nhất ngay trong tiết giáo dục công dân sáng nay …

- Lilly, em nghe Thomas nói bit.ch hay teacher? – Thầy Filip nheo mắt.

- Là beach, bãi biển! - Nể tình Thomas mấy năm qua đều gây cười miễn phí, Thiên Ly không ngần ngại bao biện hộ cậu bạn - Tụi em định tới biển chơi vào cuối tuần. Sẵn tiện nhớ ra nên luyện luôn mấy từ vựng tiếng anh liên quan tới biển thưa thầy!

Thầy Filip à há một tiếng, tỏ vẻ như vừa ngỡ ra mọi chuyện nhưng chưa đầy tích tắc sau, vị thầy giáo trẻ tuổi đã đập bàn cái rầm và quát ầm lên:

- Séc có biển cơ à? Teacher, beach cơ à? Giỏi lắm! Thomas, Lilly, mỗi em 5 điểm!

Sét đánh giữa trời quang!

Điều duy nhất an ủi Thiên Ly là sau vụ này, mọi mập mờ giữa cô và thầy Filip đều bị dập tắt. Sẽ chẳng tên nào còn dám lôi tình thầy trò trong sáng ra đùa bỡn. Thiên Ly biết thầy thật sự quan tâm cô hơn những học sinh khác, nhưng đa số giáo viên trong trường cũng thiên vị Thiên Ly hơn đấy thôi. Cô ngoan hiền, chăm chỉ, lại chưa phạm phải bất kể lỗi nhỏ nào. Tất nhiên sẽ ăn đứt đám phá phách!

Nằm bẹp trên giường tự kỷ chán chê, Thiên Ly mò xuống bếp lục tủ lạnh kiếm tạm vài thứ lấp đầy dạ dày rỗng dù chẳng hề muốn nuốt. Nhưng nếu để bụng đói thêm nữa, cơn đau đầu và chóng mặt sẽ vây bủa lấy cô y như bị say nắng.

Đứng trên ban công man mát gió, Thiên Ly vừa nhấm nháp tiramisu dâu bà Iva làm tặng vừa ngó đầu xuống, ngắm nghía khung cảnh thanh bình. Những ngôi nhà trồng đầy hoa rực rỡ bên vài luống rau xanh mướt, cây táo cây lê quả chi chít, căng mọng, vài quả còn lăn lốc quanh gốc. Người ngồi trên bộ bàn ghế gỗ giữa vườn, hóng mát. Người chơi đùa cùng cún cưng, người lái máy cắt cỏ đi quanh … Tiếng trẻ con tươi vui hòa trong vi vút gió.

Thiên Ly khẽ mỉm cười, lòng chợt vơi bớt ấm ức, những phiền não cũng tự nhiên tan biến như bụi bay. Nơi cô đang sống là một tỉnh thành lớn của Séc, nằm ngay phía trái góc bản đồ hình da cừu, giáp hai nước Ba Lan và Slovakia. Yên bình hơn hẳn những thành phố náo nhiệt khác, nạn phân biệt chủng tộc hay kỳ thị vớ vẩn cũng rất ít. Thái độ sống tùy vào từng người mà đa số người dân ở đây đều rất hiền lành, cởi mở.

Căn hộ bố mẹ Thiên Ly mua là ở gần rừng, nơi bầu không khí tinh sạch chẳng vướng khói nhà máy. Hàng xóm quanh đây lại vô cùng tử tế, nửa là những ông bà già đã về hưu rảnh rỗi, nửa là những công chức nhà nước bận rộn. Có mấy lần Thiên Ly quên khóa cửa nhà cũng chẳng hề hấn gì, chuyện mất cắp chưa từng và sẽ không xảy ra, chỉ trừ khi khu chung cư này có thêm người mới.

***

"" I'm a new soul, I came to this strange world. Hoping I could learn a bit 'bout how to give and take. But since I came here, felt the joy and the fear. Finding myself making every possible mistake ""
Chiều muộn, giai điệu nhẹ nhàng của bài New soul tràn ngập phòng Thiên Ly, cô ngồi bên khung cửa sổ đầy nắng, ôm đàn guitar tập đánh những nốt cơ bản nhất. Người truyền cảm hứng cho cô chính là Pink, người mà cô Anna lanh chanh và cậu Thomas ngổ ngáo chỉ biết đến như gã trai quần hồng ẻo lả vô tình gặp ngoài đường phố. Nhưng Thiên Ly và Pink, lần đầu tiện chạm mặt đã là từ mấy năm trước.

---

Ngày mới sang, mẹ dắt Thiên Ly tới nhà một bà giáo đã nghỉ hưu, nhờ bà kèm cặp cô học tiếng. Bà Rolie trước đây vốn là hiệu trưởng trường tiểu học nên mối quen biết vô cùng rộng rãi. Dù vậy, bà vẫn sống khá đơn độc trong ngôi nhà rộng. Chồng mất từ nhiều năm trước, con cháu lại sống tận Praha xa xôi. Cũng có lẽ vì thế mà bà không những chỉ nhận lời với mẹ Thiên Ly mà còn nói xin mẹ cho cô ở lại cùng.

Bà Rolie rất ít khi lôi sách vở ra bày dạy Thiên Ly, chủ yếu là đem cô đi khám phá mọi ngóc ngách từ hiệu sách, viện bảo tàng đến quán ăn, bệnh viện … Bà luyện cho Thiên Ly giao tiếp với vô số kiểu người ở nhiều lĩnh vực khác nhau, cứ thế trau dồi vốn từ vựng và kỹ năng nghe nói của cô thật tự nhiên. Bà không quá chú tâm vào việc dạy tiếng mà thường là giới thiệu văn hóa Séc, con người Séc. Kể cả những điều nhỏ nhặt nhất, Thiên Ly cũng được bà Rolie chỉ bảo.

Cái chính là bà muốn thổi hồn Séc vào cô bé ngoại quốc để những năm tháng dài rộng sau này, cô thật sự xem đây là nhà.

Thiên Ly nhập học được hơn nửa tháng thì bà Rolie đột ngột qua đời do bệnh tim tái phát. Ngày tiễn bà đi, hàng trăm người mặc trang phục đen đứng dưới mưa. Trong số họ, Thiên Ly để ý tới một chàng trai có vóc người thanh mảnh cùng đôi mắt buồn rượi. Đấy chính là Pink, đứa cháu cưng của bà Rolie đã bỏ nhà sang Mỹ từ nhiều năm trước.

Biết cô bé ngoại quốc từng bầu bạn với bà nội mình suốt khoảng thời gian cuối đời, Pink đâm ra quý cô và ngược lại, Thiên Ly có cảm tình với Pink qua lời kể của bà Rolie. Đợt ấy, hai người cũng chỉ gặp gỡ đôi lần rồi Pink về Mỹ, để lại ấn tượng trong nhau khá nhạt nhòa.

Thoạt đầu mới nhìn thoáng qua gã trai quần hồng, Thiên Ly đã ngờ ngợ nhưng không dám chắc cho đến khi lại thấy anh chàng tại hội chợ.

Pink lần này sẽ về luôn đây, làm việc cho một trung tâm đào tạo âm nhạc ở ngay Ostrava, thành phố lớn thứ ba tại Séc. Anh đã say sửa kể Thiên Ly nghe niềm đam mê bất tận đối với tất cả mọi loại nhạc và khiến cô bé Việt thích lây, rinh liền em guitar về nhà dù chẳng biết bắt đầu từ đâu. Mù tịt lý thuyết cơ bản, thực hành thì lơ ngơ. Hở chút là bấm số Pink léo chéo, thắc mắc đủ thứ. Rõ phiền toái!

Học hỏi là một tính tốt cần có, nhưng học đòi lại là một cái dốt cần bỏ!


Chap 6: What a party!


Này, em mắc chứng sợ trai đẹp phải không?

---

Đi tới giữa lưng chừng cầu thang, Thiên Ly bỗng chùng bước bởi chuỗi những âm thanh sôi nổi vọng xuống từ gian tầng trên.

Hôm nay là sinh nhật Dana. Như mọi năm trước, cô bạn cùng lớp thích chơi sang luôn sẵn sàng bao hẳn một tầng nhà ăn cho tiện đập phá.

Mọi lần Thiên Ly đều chỉ tặng quà trước ở lớp rồi kiếm lý do từ chối tham dự thật khéo nhưng lần này, nguyên cả 9A dậy sóng, quyết liệt kéo cô đi.

Dana bảo Thiên Ly có thành kiến nên khước từ hết lần này lượt nọ như vậy, nàng thậm chí còn điên tiết dọa sẽ cắt đứt quan hệ nếu cô bạn ngoại quốc vắng mặt nốt lần này. Hết năm nay là cả bọn ra trường, cơ hội đàn đúm đông đủ đã chẳng còn bao.

Thiên Ly xuôi xuôi, lỡ nhận lời mới biết mình vừa vấn dây vào người. Tiệc tùng là ăn vận nguyên một bộ váy nhảy bắt mắt, giày nhảy giày đinh, túi nhảy nhỏ xinh cầm nơi tay. Đầu tóc phải đôi chút cầu kỳ, đính thêm hoa hay rắc tý bụi óng ánh càng hợp với bầu không khí. Và, nếu để mặt mộc thì hẳn có lẽ là chấn thương sọ não!

Thiên Ly gom hết can đảm tiến thêm nhưng chỉ vài bậc lại khựng người, dũng khí lả tả rơi. Cô vẫn vẫn thấy bộ dạng mình lúc này rất kỳ quặc dù đã gắng đơn giản hóa bản thân nhất có thể bằng lớp trang điểm phớt và kiểu tóc uốn nhẹ. Váy không quá ngắn, giày không quá cao.Ấy là chưa tính đến chuyện cô sẽ lạc lõng giữa một tập thể đông vui. Chả nhẽ cô lơ ngơ ngồi một góc trong lúc người người nhà nhà nhảy nhót? Hay sẽ sợ hãi lắc đầu nguầy nguậy khi gã nào đó chìa tay mời? Lạy chúa tôi! Làm ơn cứu vớt sinh linh bé bỏng vừa không biết nhảy vừa dị ứng hơi trai …

- Thiên Ly!

Một tiếng gọi đột ngột cất lên sau lưng nhóc tóc đen, dội thẳng vào óc cô cơn choáng nhẹ. Chưa cần ngoảnh đầu cũng biết chắc người nào nên Thiên Ly tỉnh bơ không đáp, làm như vừa rồi chỉ là gió thoảng qua.

Một bước dài vọt thẳng lên cạnh Thiên Ly, thản nhiên dang tay choàng qua vai cô bé kéo cô cùng đi. Jay xoa nhẹ mũi, vờ nghĩ ngợi:

- Này, em mắc chứng sợ trai đẹp phải không?


Chap 7: When in the Rome, do as the Romans do.


- Anh vô duyên bẩm sinh hay luyện tập mà ra thế?
- Vậy em xinh bẩm sinh hay lớn lên mới thế?

---------

Màn nhảy cổ điển với những giai điệu êm êm dìu dịu vừa trôi qua, tiếng nhạc xập xình lập tức lên ngôi, thổi bùng chất lửa của lớp người trẻ. Những điệu nhảy hiện đại đầy bốc lửa tựa hồ ngọn đuốc khổng lồ thiêu rụi hết thảy. Ánh đèn loang loáng từ quả cầu ánh sáng treo giữa phòng càn quét khắp không gian, như chất xúc tác mơi thêm sự cuồng nhiệt. Vài bàn ăn đã bắt đầu bị xô lệch đi để tiện chiếm đất nhảy.

Len lén bước ra khỏi WC, Thiên Ly men theo vách tường tiến đến chiếc bàn nơi góc khuất nhất. Cô ngồi chống cằm, ngán ngẩm dời mắt từ đám đông ồn ào sang ô cửa sổ. Ngoài kia, bóng đêm đã nuốt nhẹm mọi vật. Nếu chẳng phải Dana đã giao trước là không được tự ý bỏ về giữa chừng thì cô đã chuồn đi từ lâu.

Dạ dày rỗng bỗng quặn lên, réo gào đòi ăn khi đã tiêu hóa sạch lọ yogurt mà chủ nhân qua loa lót dạ từ chiều. Thiên Ly vốn để dành sức ăn cho kế hoạch đã lên sẵn, là giả bộ bận rộn và làm mình bớt lạc loài khi sẽ chỉ ăn-ăn-ăn trong lúc người khác hòa vào bữa tiệc. Nhưng tới đây rồi mới biết, món ngon có đầy ắp cũng chẳng nuốt nổi khi nhạc nhẽo đầy tai.

Thiên Ly định với lấy ly nước hoa quả gần đó uống tạm thì bỗng có một bàn tay khác nhanh hơn đã tóm ngang thân ly trơn nhẵn…

- Anh khát chết mất!

Uống cạn một hơi, Jay đặt lại chiếc ly rỗng lên bàn rồi tùy ý buông người xuống cạnh Thiên Ly, tay nới lỏng cổ áo. Khẽ rên:

- Òa, nóng vật vã!

Mi mắt Thiên Ly hết chớp nổi, theo phản xạ nhích ra xa người con trai quái đản kia một chút. Chẳng thèm ra giữ mồm giữ miệng với kẻ mà không có trong từ điển chữ xấu hổ, cô đá thẳng:

- Anh vô duyên bẩm sinh hay luyện tập mà ra thế?

- Vậy em xinh bẩm sinh hay lớn lên mới thế? - Jay ranh mãnh bật ngược câu hỏi.

Thiên Ly cứng họng, nguýt Jay cái sắc lẻm rồi ngó lơ sang hướng khác, chọn chiến thuật phớt lờ. Miệng lưỡi táo bạo của anh ta, cô đấu không lại và cũng chẳng muốn dây dưa với kẻ sát gái, nhất là khi người tình hắn đang có mặt ngay đây.

Trái đất tròn thật! Cô gái hở hang cặp kè cùng Jay hôm ở hội chợ là Jana, chị gái ruột của Dana. Thảo nào Thiên Ly có cảm giác như đã thấy đôi mắt to sâu ở đâu đó.

Theo thông tin nhanh nhạy từ Anna thì chị gái đang theo học ngành kế toán tại Praha...