XtGem Forum catalog

Thiên thần bóng tối - Phần 2

Posted at 27/09/2015

727 Views

Mỗi lần vật vã kiềm chế bản thân, anh lại tự làm đau mình. Bàn tay cứ hết sức chà mạnh vào thành gường gây đau đớn để át đi cơn thèm thuốc, lại khiến những vết thương bật máu.
Len cảm thấy sợ hãi khi nhìn Phong lên cơn. Thật sự thì có thứ thuốc khiến bất kì ai cũng khổ sở vật vã khi dính phải như vậy, nó chế ngự trí óc, thân thể, hủy hoại cả một con người.
Len mang vào một cuộn dây thừng, nhìn Phong một lát, con bé kín đáo gạt nước mắt. Rồi nói dứt khoát:
- Tôi sẽ giúp chú cai nghiện!
Lên cơn nghiện và chống chọi với nó mà không có thuốc, không hề dễ. Trước thời điểm lên cơn, Len buộc chặt hai tay Phong bằng dây thừng, rồi cột dây vào chân giường. Con bé muốn Phong không thể tự làm đau mình, hay ít nhất là không đâm nát bàn tay thêm nữa. Rồi con bé chỉ đứng một góc, lặng lẽ quan sát rồi cũng lặng lẽ khóc, đôi mắt đau đớn khi nhìn Phong vật vã lên cơn. Khi nhìn Phong mồ hôi lã chã, răng nghiến nát vào nhau, người run lên bần bật. Khi nhìn Phong điên loạn giật người, kéo lệch cả chiếc giường, khổ sở vùng thoát khỏi sợ dây thừng. Khi nhìn Phong tự ghè đầu vào thành giường nhiều lần vì hết sức chịu đựng. Khi nhìn Phong nằm vật ra sàn vì kiệt sức... Máu đỏ ướt đẫm áo, mồ hôi ướp nhẹp người...
Len bịt miệng lại để tiếng khóc không bật ra.... Căn phòng không bật đèn trĩu nặng những nỗi đau.
***
Băng vừa đi ngắm mặt trời lặn, đang trên hành lang đến thang máy trở về phòng. Davinci vì e ngại Janda tiếp tục làm hại cô nên khi cô ra khỏi phòng đã cho nhiều vệ sĩ đi cùng hơn. Băng cũng không thấy bất tiện, chỉ cần họ đừng ồn ào.
Một tay vệ sĩ đến trước mặt Băng, dẫn theo một kẻ da đen mặc vest lịch sự, đeo kính.
- Tiểu thư, người này làm hộ chiếu và visa cho cô.
Gã đeo kính nghiêng người chào. Băng đi lướt qua hắn, sau khi buông 1 câu nhẹ nhàng vô can:
- Hỏi thông tin từ Davinci đi.
- Cô đang gọi thẳng tên anh trai tôi đấy à? – Janda bỗng từ đâu bước tới, vẻ muốn gây hấn.
Băng cũng định đi lướt qua cô ta nhưng bị Janda chặn lại:
- Cô đang đứng trong nhà tôi, hãy giữ phép lịch sự, hay kính cẩn tối thiểu!
Nhìn thấy Janda, khiến Băng nhớ lại lúc thấy Phong trên giường cùng cô ta. Không thể phủ nhận là cô khó chịu.
- Tránh đường. – Nhưng giọng cô vẫn tỏ ra thờ ơ.
- Cô đang ra lệnh cho chủ nhà ư? Một kẻ ăn bám lại dám cao giọng với chủ nhà thế ư?
Băng thật sự khó chịu với kẻ nhiều chuyện trước mắt. Cô chỉ muốn được yên tĩnh. Cô bước sang bên định đi tiếp. Nhưng Janda không muốn buông tha, cô ta lại tiếp tục chặn Băng lại.
- Cô dám khinh thường lời nói của tôi? Cô còn muốn sống nữa hay không??
- Không! – Băng không nhẫn nhịn thêm nữa, cô nhìn thẳng vào Janda bằng ánh mắt lạnh lùng cao ngạo. Tông giọng cao vút đầy thách thức.
- Cô!! – Janda sôi máu vì thái độ của Băng, cô ta giơ tay định cho Băng một cái tát.
Nhưng cánh tay mới giơ lên đã bị tay tên vệ sĩ giữ lại, tóm chặt cổ tay.
- Tiểu thư, xin bình tĩnh. Không được đụng vào tiểu thư Angel!
Chat! Thay vì tát Băng, Janda đã tặng tên vệ sĩ một cái tát đau.
- Mày có tin tao đuổi việc mày ngay hôm nay không?? Cút đi cho tao!
Janda vừa dứt lời, 2 tên vệ sĩ khác đã chạy lên giữ lấy vai và tay cô ta. 1 tên khác kéo Băng lùi lại.
- Các ngươi dám làm vậy? Bỏ ra! Cút ra ngay! – Janda cố giằng ra nhưng càng bị 2 tên áo vest giữ chặt hơn.
Tên vệ sĩ vừa bị tát tiếp tục lên tiếng:
- Xin lỗi tiểu thư, đây là chỉ thị từ thiếu gia Davinci. Không được để bất kì ai đụng vào tiểu thư Angel, kể cả tiểu thư. Chúng tôi chỉ theo lời!
Tên vệ sĩ hơi cúi đầu. Cùng lúc đó Băng bước thẳng đi, lướt qua Janda. Janda trợn mắt nhìn theo, môi mím chặt câm nín.
Băng dừng lại trước cửa phòng Phong. Len cùng lúc mở cửa bước ra. Cổ và tóc con bé dính mồ hôi, đôi mắt hơi hoe đỏ. Len định lên tiếng nói gì nhưng Băng đã lại bước thẳng đi. Như không cần biết thêm Phong thực sự cho bao nhiêu cô gái chung phòng!
- Davinci đâu? – Băng hỏi tay vệ sĩ ngay bên cạnh.
- Thiếu gia đến công ty sắp xếp công việc, vì chuyến bay ra nước ngoài với tiểu thư vào ngày kia.
- Đi đâu? – Chính Băng nói muốn đi khỏi biệt thự này, nhưng cô không nghĩ Davinci quyết định sẽ qua nước khác.
- Tôi không nắm rõ vấn đề này. Chỉ biết là thiếu gia đang gấp rút tìm một căn biệt thự ưng ý tạm thời. Cũng vừa lên kế hoạch xây một biệt thự mới, ở đất nước thiếu gia định đến. Chuyện này tiểu thư hoàn toàn có thể yên tâm rằng sẽ vừa lòng!
Băng thật sự không quan tâm sẽ ở biệt thự hay ở đất nước khác, điều cô muốn là nhanh chóng rời khỏi Vilas Glass này, nơi có kẻ làm cô khinh ghét.
Len đứng trước cửa phòng Phong nhìn theo bóng Angel bước xa. Con bé thấy có kẻ da đen mặc vest đi sau, một kẻ lạ mặt trong biệt thự này. Davinci lại đang có kế hoạch gì?
Sân bay thành phố X-PL.
- Chúng ta sẽ không thể vào thẳng Vilas Glass.
- Phải. Anh đã đặt trước một phòng khách sạn gần đó. Hãy tìm cách liên lạc lại với ba trước khi hành động.
- Ba hoàn toàn có thể phá hủy hệ thống an ninh của biệt thự đó, lí do ba chưa làm chỉ có hai khả năng.
- Chúng theo dõi, giam giữ và ngăn chặn ba tiếp cận những công cụ kết nối mạng. Hoặc dùng mẹ, dùng cả chúng ta để uy hiếp ba.
- Có thể là cả hai phương cách trên. – Vy mở túi xách, lấy ra hộ chiếu chuẩn bị để nhân viên sân bay kiểm tra.
- Nếu thế thì kẻ thù quá lợi hại rồi – Thiên đáp, dáng vẻ ung dung tháo kính đen đang đeo, kẹp vào hàng khuy áo.
Hai anh em đã nhanh chóng đưa ra quyết định đến thẳng biệt thự Vilas tại thành phố P-Li, ít nhất phải biết được tình trạng của ba mẹ hiện giờ. Qua thông tin điều tra được, cả hai đều đã rõ “kẻ thù” thực sự là ai.
- Nhưng anh có thấy lạ không?
Vy đút tay vào túi áo váy, hỏi Thiên, nhưng đôi mắt màu khói lại nhìn ra chung quanh. Cả hai phải xếp hàng để chờ check-in. Ánh đèn tại cảng hàng không nội địa sáng rực.
- Em đang nghĩ rằng nếu ba đã gặp lại mẹ, hai người không thể nào bất lực để đối phó với kẻ thù? – Thiên tiếp lời em gái như cả hai rất hiểu suy nghĩ của nhau.
- Có thứ gì khác lớn hơn đã ngăn cản ba mẹ sao?
- Vy, trừ khi tình cảm ba mẹ rạn nứt, không thứ gì khiến ba mẹ thất bại đâu.
- Dù gì thì đó không phải điều em mong muốn. Tình cảm rạn nứt.
- Anh từng cho rằng đó là điều em muốn đấy baby! – Thiên quàng tay qua vai Vy, một tay xoa đầu em gái nhỏ, bật cười trêu chọc.
Vy lập tức đẩy Thiên ra, lùi lại hai bước. Ánh mắt nghiêm túc lạnh lùng nhìn Thiên:
- Những điều xấu anh đã làm nếu không nói với mẹ, em có thể sẽ nói với chị gái tên Yến Nhi, anh đừng quên!
Thiên khẽ gật gật vài cái, môi mím lại ra ý sẽ im lặng, hai tay giơ lên xin hàng.
- Em chỉ là ghen tị với mẹ thôi. Em yêu ba thực sự là vì tình yêu ba dành cho mẹ. Đàn ông thực thụ cần như vậy.
Thiên lại tiếp tục gật gù như một cái máy:
- Anh công nhận.
- Anh đã nghĩ ra cách nào hợp lí hơn là gây hỏa hoạn để vào Vilas chưa?
- Anh sẽ nghĩ sau khi tiếp những vị khách không mời này.
Thiên nhìn hướng sau lưng Vy, những vị cảnh sát trong bộ cảnh phục oai nghiêm tiến tới ngay trước mặt cậu.
- Đây là cảnh sát X-PL. Lâm Chấn Thiên, học sinh trường quốc tế A.M. Cậu bị tình nghi đã giết hại một người phụ nữ và bắt giữ trái phép một người đàn ông ngay trong nhà mình! Mời theo chúng tôi về cục điều tra.
Chiếc còng trắng bạc số 8 giơ ra đã khiến cả Thiên và Vy trong giây phút sững sờ...