Khi thiên thần mất đi đôi cánh
Posted at 25/09/2015
508 Views
”
“Chú cứ nói... ’
“Con gái ông ấy, cô Thái Nguyễn Tường Vi vừa mới nhập viện tuần trước vì tự sát... có lẽ... ”
Bộp...
“Cậu chủ... ”
Điện thoại tuột khỏi tay anh... Tường Vi tự sát... Não của anh lúc này chỉ tiếp nhận chính xác được cụm từ đó ...
Ngay bên cạnh chỗ anh ngồi, Uyển Nhi không giấu nổi một nụ cười... "Cậu đã biết rồi phải không Minh Anh? "
Chương 19: Cơ hội
Mở lò vi sóng, Uyển Nhi thận trọng lấy ly sữa ra rồi đặt vào khay. Minh Anh quả là một con người thú vị, cậu ta hẳn phải được đào tạo bài bản lắm kĩ năng kìm nén cảm xúc nên mới có thể điềm tĩnh nhốt mình trong phòng như thế...
- Có chuyện gì với Minh Anh sao Nhi?
Bà Thiên Thi hơi bất ngờ trước thái độ của con trai...
- Chắc em ấy đi máy bay một thời gian dài nên mệt thôi bác.
- Con cũng nên thay đổi cách xưng hô đi, ai lại đi gọi người mình sắp đính ước là "em" chứ?
- Hì, con quen rồi mà. Để con mang lên cho Minh Anh.
Nâng khay lên, Uyển Nhi nhoẻn cười thật tươi.
- Con vẫn nhất quyết ở khách sạn?
- Vâng ạ.
Cốc... cốc...
- Chị vào được không Minh Anh?
- Cửa không khoá.
Đẩy cửa bước vào, Nhi đặt khay lên bàn rồi đưa sữa cho anh.
- Cậu không định xuống ăn tối đấy à?
- Chị là bác sĩ mà không biết rằng chưa ăn gì đã uống sữa sẽ có hại cho sức khoẻ sao?
- Haha. Khá nhỉ? Tất nhiên là biết. Em không thấy trên khay có mấy lát sanwich hả?
- ...
- Đừng phụ chị đã mang những thứ này lên... ăn đi rồi còn chở chị về.
- Chị cũng có xe, ngoài kia đầy taxi?
- Bác gái sẽ không vui đâu.
Đưa ly sữa lên, Minh Anh nhấp một ngụm.
- Chị thử đưa ra một lí do đi.
- Vì chẳng có ai lại nỡ đối xử với vợ tương lai của mình như thế.
Nhi vừa dứt lời, y như cô dự đóan, Minh Anh bị sặc và ho nhiều tới mức khuôn mặt đỏ bừng lên.
- Chị đùa? Không thể nào.
- Chị cũng muốn tin nó là đùa lắm nhưng rất tiếc đó lại là sự thật.
- ...
- Đây là lời giao hẹn của hai gia đình từ trước.
- Thật nhảm nhí!
- Không nhảm nhí tí nào đâu Minh Anh.
Cả Nhi và anh giật mình quay lại nhìn bà Thiên Thi.
- Giờ là thời đại nào rồi mà còn có cái chuyện vớ vẩn đó. Con sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này.
- Minh Anh, mẹ đã làm theo những gì con muốn, thậm chí tạo mọi cơ hội tất nhất cho con... nhưng lời hứa chắc chắn tìm được con dâu trước khi con 21 tuổi đã không được thực hiện.
- ...
- Uyển Nhi, con cũng thế đúng không?
Khẽ lẩm bẩm nguyền rủa cái thời hạn lấy chồng trước 23 tuổi của bố mẹ mình, Nhi đành ngậm bồ hòn.
- Dạ!
- Hôn ước của hai con được cả hai dòng họ làm chứng và công nhận. Nếu từ chối, riêng con sẽ phải từ bỏ họ Hàn, Minh Anh à.
- ...
- Lễ đính hôn sẽ được cử hành vào tháng sau.
- ...
- Đừng khiến bố con phải thất vọng.
Cậu sau cùng của mẹ khiến anh buộc phải im lặng.
- Con sẽ đưa Uyển Nhi về.?
- Vâng!
*
Không khí trên xe căng lên như dây đàn, Nhi áng chừng Minh Anh đang tức giận tới nỗi có thể giết chết bất kì ai nếu không may người đó động vào... nhưng thật lạ là điều ấy lại khiến cô vô cùng phấn khích.
- Lỗi không phải tại chị đâu nhé? Ai bảo em không kiếm nổi lấy một người em yêu.
- Chị thì tìm được chắc. Sao chị không phản đối mà vẫn về đây? Chị định tham gia vào cái vở hài kịch mang tên kết hôn kể cả khi tôi và chị chẳng có tí tình cảm nào với nhau thật ư?
- Chị rất thích em đấy chứ. Chị hoàn toàn tự nguyện mà.
Nhi mỉm cười bởi cô đang làm Minh Anh phát hoả tới nơi...