Điều Bí Mật
Posted at 27/09/2015
754 Views
Nhưng cô biết, lúc này cô không có quyền tước đoạt đi những giây phút gần gũi cuối cùng của mẹ con bà Phượng. Quả nhiên, đoàn bác sĩ cấp cứu vừa rời đi, bà Phượng đã lập tức chạy vào trong phòng. Viên quản lý đưa mắt nhìn Linh vẫn còn chôn chân một cách sững sờ, khẽ nhắc:
- Cô cũng vào đi, người anh ấy mong gặp nhất là cô.
Linh siêt chăt tay, sau đo cung bươc vao theo. Ba Phương đa ngôi ơ bên canh giương bênh cua Cương, hai tay năm chăt lây tay con trai, khoc rong, noi không thanh tiêng. Linh đưa măt nhin Cương, không ngơ anh đa nhin minh tư bao giơ, giông như anh luôn đưa măt tim kiêm cô ngay sau môi lân tinh giâc. Trên măt anh xuât hiên môt nu cươi yêu ơt, nhưng vân tran đây âm ap như môi lân anh cươi vơi cô. Cương luôn thê, du trươc đây cô co choc giân anh cơ nao thi anh vân luôn nhin cô băng anh măt yêu thương va vi tha như luc nay. Du cô vi anh như Măt Trăng quay quanh minh, nhưng anh lai luôn âm ap như Măt Trơi, không luc nao đê cho cô co thơi gian cam thây cô đơn.
Nu cươi ây hôm nay chi lam Linh thây nhoi ơ trong long.
Cô co thê cam nhân đươc hơi thơ mong manh cua Cương. Cô cung muôn vươn tay, năm lây ban tay gây cua anh.
- Em tơi rôi sao? – Anh cât tiêng hoi cô.
Linh gât đâu, bươc tơi bên kia giương cua anh.
- Con đâu rôi? No an toan không? Linh lăc đâu, sau đo thơ dai đap:
- Anh Đai va anh Phong đi đon thăng be rôi, no se sơm tơi đây thăm anh.
- Thât may măn – Cương không nhin cô nưa ma đưa măt nhin thăng lên trân nha, giong anh thi thao như noi vơi chinh minh.
Thây cô lăng yên, anh lai noi tiêp:
- Anh đung la vô dung qua!
Sau đo, anh quay sang nhin me minh. Tư sau khi ba biêt anh măc bênh, ba đa không con giư đươc nhưng net tre trung nưa, thay vao đo la ve gia nua, tiêu tuy. Mai toc ba đa bac trăng gân hêt, nhưng nêp nhăn cung hăn ro hơn.
- Me, con xin lôi me. Con luôn la môt đưa con không nghe lơi, khiên me luôn tưc giân. Bây giơ con lai cang bât hiêu khi không thê phung dương me đươc nưa.
- Con nhât đinh se khoe ma. Bac si noi con se khoe – Ba Phương lăc đâu, ba không muôn tương tương tơi viên canh không con đưa con nay bên canh nưa.
Đo la nôi đau tôt cung cua ngươi lam cha, lam me.
Tư khi đươc sinh ra, Cương luôn chi co tinh thương yêu va sư chăm soc cua ba. Chông ba la ngươi trăng hoa, ngay ca khi ba bung mang da chưa, ông ta đa lâp tưc co thêm nhưng ngươi đan ba khac. Đên tân bây giơ, khi con hâp hôi bên giương bênh, ông ta vân đang mai mê ơ bên ngươi vơ tre trung chi băng tuôi con trai minh, không hê đoai hoai gi tơi đưa con nay.
- Me, mây hôm nay Gia Hân đi hoc co ngoan không? Con be không bi viêm hong hay bo bưa chư?
- Ư… no rât ngoan. No bao tôi nay tan hoc se vao thăm con, khoe vơi con bưc tranh no mơi ve nưa – Ba Phương gât đâu.
Măc du ngoai măt Cương to ra lanh lung va luôn khăc nghiêt vơi Gia Hân, nhưng anh vân luôn âm thâm chu y tơi nhưng sinh hoat du la nho nhăt nhât cua con be. Con be không đươc ơ canh me con anh thi chăng sông đươc bao lâu, vi vây Cương đinh dung cach tan nhân nhât đê day con manh me hơn. Anh không muôn no phai nhơ thương môt ngươi cha tôi như minh, ngươi cha ma ngay tư đâu đa không mong muôn no co măt trên coi đơi nay. Vơi Gia Hân, anh luôn cam thây day dưt nên anh kho long co thê đôi măt vơi no.
- Me hay giup con nuôi nâng va chăm soc cho Gia Hân. Me hay cho con be găp me cua no. Cô ây thưc ra cung ra đang thương… Ngay ây con không muôn lây cô ây la vi không muôn cô ây phai chôn vui hanh phuc ơ bên môt ngươi như con. La con cô châp nên Gia Hân mơi không co me… Nêu Gia Hân đươc sông vơi me, giông như Gia Bao, chăc chăn no se la môt đưa tre ngoan va đang yêu như Gia Bao.
Ba Phương khoc nâc lên. Em gai cua ba ơ phia sau cung bât khoc. Ngươi quan ly cui găm măt xuông đât như cô che đây cơn xuc đông cua minh. Con Linh, măt cô cung đa đo hoe.
- Con chuyên nay nưa, thưc ra con đa biêt chuyên giưa me va bô vơ cua con trươc đây tư lâu rôi. Gia đinh chung ta thât sư măc nơ gia đinh Linh rât nhiêu. Me đưng giân cô ây nưa, lôi la cua chung ta, cô ây không co lôi gi trong chuyên nay. Me cung phai hưa vơi con không đươc ôm, không đươc đau buôn, nêu không con se không thê yên long ra đi đươc.
- Ư, me hưa… me hưa ma – Ba Phương vưa lau nươc măt, vưa liên tuc gât đâu.
Cương mim cươi yêu ơt, sau đo đưa măt tim trơ ly cua minh goi:
- Anh Quang…
- Chu tich – Viên trơ ly ngẩng đâu nhin anh, manh me ap chê nhưng giot nươc măt chay ngươc vao trong long khiên cho gương măt anh cang thêm meo mo tơi khô sơ.
- Đên giơ nay anh vân con goi tôi la Chu tich sao? Thât vui vi luc nay tôi con co môt ngươi anh em tôt như anh ơ bên.
- Chu tich… – Quang nhin anh, chi noi đươc hai tiêng môt cach thang thôt sau đo im băt.
- Nhưng gi cân noi vơi anh tôi cung đa noi rôi. Tôi chi muôn lân cuôi cam ơn vi đa ơ bên tôi tơi tân luc nay. Anh ay giup tôi đưa me tôi va di tôi ra ngoai, tôi co chuyên riêng muôn noi vơi Linh.
- Không, me muôn ơ bên con. Cho me đươc ơ bên con – Ba Phương lăc đâu nguây nguây, không đanh long rơi xa giương bênh cua con trai môt chut nao.
- Me, cho phep con đươc bương binh lân cuôi. Con chi muôn đươc ơ riêng vơi cô ây môt luc, mong me đông y.
- Cô Phương, chung ta đi – Quang bươc lên mây bươc, tơi gân ba Phương, dưt khoat diu ba đưng dây, măc cho ba gao khoc vât va đoi ơ lai.
Môt phut sau, căn phong đươc tra lai sư yên tinh. Chi co tiêng nâc cua Linh nhân chim tât ca tiêng thơ yêu ơt cua Cương lân tiêng may moc rung nhe nhe. Cương mim cươi vơi cô:
- Em ngôi xuông đi. Ngôi xuông canh anh.
Linh lam theo lơi anh như môt cai may. Cương vươn tay, Linh hiêu y năm lây tay anh, chi cam thây ban tay cua Cương lanh ngăt, nhưng ngon tay siêt nhe lây tay cô. Linh không kiêm chê đươc, môt tay con lai bưng miêng đê không bât ra thanh tiêng nưc nơ.
- Đưng khoc nưa. Tay anh không con kha năng vươn tơi đê lau nươc măt cho em đâu. Nhin anh va đưng khoc nưa, đươc chư? – Cương thi thao, dương như anh cung không con nhiêu sưc đê noi to hơn đươc nưa.
Linh đưa măt nhin anh, khe gât đâu, nhưng giot nươc măt cung ngưng chay, chi thinh thoang vân con vang lên tiêng nâc không sao kiêm chê đươc ma thôi.
- Anh rât muôn đươc găp con.
- Con săp vê tơi nơi rôi – Linh cô găng an ui anh, nhưng cô biêt ro, nêu anh không qua khoi hôm nay thi cơ hôi anh găp đươc con la rât nho.
- Anh mưng la no vui ve vơi Đai, va câu ây cung rât yêu quy no. Linh yên lăng không noi.
- Con thich mon qua Giang sinh chư?
- Vâng…
- Vây la tôt rôi. Anh chi sơ thăng be không thich mon qua ây.
- No vân nghi răng đo la do Ba chua Tuyêt nao đo gưi tăng – Linh thơ dai. Cương cươi:
- Linh… Cam ơn em đa sinh Gia Bao cho anh. Cam ơn em đa nuôi con khôn lơn…
- Đo la nghia vu cua em, anh không cân phai noi như vây.
- Không, anh vân phai noi, đo la nhưng lơi tư lâu anh rât muôn noi vơi em. Ngoai trư nhưng ngay thang chung ta con ơ bên My cung nhau, thi nhưng ngay ơ bên con la nhưng ngay anh cam thây hanh phuc nhât. No chinh la minh chưng tinh yêu cua chung ta... Anh... anh co môt lơi thinh câu nay...
- Anh cư noi đi, nêu em co thê nhân lơi, chăc chăn em se không tư chôi...
- Anh mong em hay tha thư cho me. Anh biêt nhưng tôn thương ba ây đa gây ra cho gia đinh em la rât lơn, nhưng anh mong em nê tinh anh, nê tinh Gia Bao la con chung ta, mong em tha thư cho me. Em hay cho me đươc nhân Gia Bao. Khi anh không con nưa, em hay cho Gia Bao đươc tơi chơi vơi ba nôi, đươc không? Linh, anh câu xin em... – Vưa noi, nhưng ngon tay xương xâu cua Cương như cang siêt chăt hơn lây tay cô.
- Anh không cân phai noi nưa...