Phía sau một cô gái

Posted at 27/09/2015

319 Views

Chưa bao giờ cô chào tôi kiểu đó.

Cánh cửa phòng sập lại. Cậu chủ ngã người nằm dài ra giường. Tôi nhìn cậu “meo” lên một tiếng lớn - “ ngốc ”.

Cô nàng kỳ lạ không đến nữa cũng chẳng lien lạc gì. Cậu chủ vẫn điềm nhiên sống và đều đặn hàng sán chuẩn bị cho tôi đĩa sữa cùng những chiếc bánh quy hình con cá. Bởi luôn là cô nàng chủ động dất dắt mối quan hệ dị biệt của hai người. Họ gặp nhau khi nào, ở đâu, chưa bao h thuộc quyền tự quyết của cậu.

Khoảng 3 tuần sau, cũng vào một đêm mưa, cậu chủ về nhà, ướt nhẹp. Mặt mũi thất thần. Hai mắt tối sầm. Thân người lử lả. Tôi hốt hoảng chạy quanh chân cậu, la làng những tràng “meo meo” chói tai đầy quan tâm. Cậu chỉ lừ mắt nhìn tôi một cái rồi vào bếp pha một bình cà phê lớn. Cậu ngồi cà phê uống suốt đêm, trong bóng tối.

Cả tuần lễ sau đó, cậu chủ nằm bẹp trên giường vì ốm. Tôi luôn cuộn mình gọn gang dưới chân cậu, như một thiên thần hộ mệnh. Một tiếng ho, một cử động của cậu cũng khiến tôi thức giấc. Và vào buổi sáng cuối cùng của giai đoạn ốm đau vặt vẹo ấy, cậu thức sớm, nằm ve vuốt bộ lông xù của tôi, thì thầm: “Cô ấy đã đi rồi”. Đến lúc ấy tôi mới biết cô nàng kỳ lạ đã rút một chân ra khỏi cuộc đời cậu.

Nhưng cái chân còn lại của cô nàng vẫn ở trong cuộc đờ cậu - những kỷ niệm những vật dụng cô vất lại trong nhà và cả chính tôi - vẫn ngày qua ngày dày vò tâm tư cậu. Nhìn tôi cậu như thấy chính cô. Lúc như mật ngọt, lúc như cái gai. Lúc ôm ấp vuốt ve, lúc thờ ơ lạnh nhạt. Có một lần trong cơn say, cậu còn nhẫn tâm đá vào mông tôi một cái rõ đau. Nhưng tôi cũng chả thèm ăn miếng trả miếng, chỉ gừ lên một tiếng thật thảm thiết và hung hãn. Mèo nào lại đi chấp một gã chủ thất tình!



Chương 25:


3. Cậu chủ không trả lời tin nhắn cuối cùng trên facebook của cô nàng kỳ lạ. Những tưởng mọi chuyện se lắng đi, thì vài tuần sau cậu đem về một chiếc lồng to tướng. “Mi là con mèo sướng nhất thế giới, được đi khắp nơi.” - Cậu nói trog lúc tôi chui ra chui vào kiểm định chất lượng của “ cái chòi” mới.

Vài ngày sau, lần thứ hai trong đời tôi đc bay. Lần đầu là từ California đến Bangkok - Sau khi tốt nghiệp, hai năm sau khi cô nàng ra đi, cậu chủ quyết chí lập nghiệp tại một đất nc nhiệt đới, chắc vì hy vọng cái nắng gắt có thể hong khô những ky niệm ướt át mang hình ảnh cô nàng. Nhưng lần này cậu quyết định chuyển đến Hà Nội, tôi linh tính một chuyện chẳng lành.

Hà Nội đón chúng tôi bằng một cơn mưa lún phún. Ngồi trong taxi từ sân bay vào thành phố, cậu chủ cứ nhìn mãi ra ngoài màn mưa. Có một lớp sương khói phủ mờ trong mắt cậu. Nét mặt cậu chỉ rõ rằng tâm trí đang phiêu bồng trong những cái giả tưởng, huyễn hoặc. Tôi kéo dài một tiếng “ meo” thay cho nỗi chán chường, nào có ai bắt đc một hạt mưa?

Cuộc sống mới bắt đầu trong một căn phòng nhỏ xíu ở phố cổ. Ngày ngày cậu chủ đi làm vào đún 8h sáng, và về nhà vào khoảng 6h tối, xê xích cho kẹt xe chỉ khoảng 5 phút. Cuối tuần, cậu đưa tôi đi dạo công viên hoặc nằm nhà đọc sách uống cà phê. Về phần mình tôi vẫn dậy trễ với bữa điểm tâm đc dọn sẵn bên gối, sau đó hoặc nằm sưởi nắng, hoặc tung tăng trên các mái nhà. Cuộc sống an nhàn và khỏe mạnh.

Những ngày của chún tôi - một gã độc thân trầm lặng và một con mèo cả nghĩ- đều đặn trôi qua. Phẳng như mặt nc hồ Tây mùa Thu không gợn song. Lặng như bầu trời mùa Thu trong vắt không mây. Nhìn cậu chủ thư thái và yên ổn sống tôi thở phào. Tôi tưởng cậu quyết chí đến đây là để đi tìm cô nàng kỳ lạ. Nhưng có lẽ, cậu chỉ muốn sốn gần kỷ niệm, gần cô ấy hơn một chút. Nhưng… Điên cuồng đi tìm nỗi ám ảnh của đời mình để làm rõ ràng mọi chuyện, hay vùi bản thân sâu hơn vào quá khứ và trầm mặc - Cái nào gậy hậu quả nghiêm trọng hơn?

4. Một trưa mùa xuân, khi tôi đang nằm liếm láp những tia nắng rực cháy bên cửa sổ, một nàng mèo xa lạ bỗng xuất hiện trên mái nhà đối diện, đong qua đong lại trước mặt tôi. Nàng mèo tam thể thon thả với chiếc đuôi cụt vẫy qua vẫy lại điệu đàng. Thân mình nàng uốn éo không biết mệt, thi thoảng còn đưa tay lên vuốt nhẹ khóe miệng làm duyên. Nhưng tôi chẳng màng. Những trò tóm tình của một cô mèo, tôi thừa hiểu biết để chẳng rơi vào bẫy. Và tất cả tôi đều học từ cô nàng kỳ lạ.

Cô nàng kỳ lạ chẳng khác chi một con mèo chính hiệu- cách cô ấy bắt mất hồn cậu chủ, khiến cậu yêu trong mê mệt. Còn tình cảm cô dành cho cậu cứ như một cái nhiệt kế hỏng, trồi sụt thất thường. Cô thoắt ẩn thoắt hiện. Lúc nũng nịu đáng yêu, lúc ẩm ương khó gần. Lúc nồng nhiệt chơi đùa, lúc bặt vô âm tín. Càng biến mình thành một hình bóng gần ngay trước mắt mà xa tận chân trời, cô càng đáng thèm muốn.

Tôi nhớ như in cái buổi trưa thừa mứa nắng của hơn ba năm về trước. Khi tôi đang đi quanh phòng đếm những vết cào của mình trên các bức tường để giải khuây, đột nhiên một chiếc túi bị vứt vào nhà qua cửa sổ. Kế đến, cô nàng kỳ lạ hì hụi leo cửa sổ vào nhà, trên vai cô đeo một chiếc balô chất đầy thức ăn. Sauk hi hạ cánh xuống sàn, cô tiêu tốn chỉ hai giây thở lại sức, rồi nhào ngay vào bếp, nấu nướng một bữa thịnh soạn bất ngờ cho cậu chủ.

Trong lúc cô nàng lụi cụi với đôn nồi niêu xoong chảo, tôi chễm chệ trên bàn ăn quan sát cô. Làn da trắng bóc hơi thiếu chất sống. Ánh mắt sắc sảo, thần thái lạnh lung, Đôi môi thường trực khép chặt điềm đạm. Nhan sắc khó gần của cô khiến tôi lien tưởng đến một chiếc hộp đóng kín - Vì tò mò muốn biết có gì bên trong mà các chàng trai mới bị hút như nam châm.

Khi tôi vẫn đang hỉ hả với phép so sánh của mình thì cô đặt trước mặt tôi một rổ khoai tây rán thơn phức. Những miếng khoai tây hơi bị sém một góc nhỏ, nhìn vẫn ngon lành nhưng cô quăng hết cho tôi, chỉ dùng những miếng vàng đều không sứt mẻ mà bày biện món ăn. Ngấu nghiến rổ khoai rán, đuôi tôi khẽ ve vẩy vì đã bóc ra thêm một phần nội tâm cô: Một cô nàng theo đuổi sự hoàn hảo vô đối. Người như cô chẳng bao giờ dám tin tưởng ai hoàn toàn, chỉ thích tự thân vận động để được yên tâm, chỉ thích điều khiển người khác.

Bữa ăn sắp chuẩn bị xong thì trời mưa. Một giây ngỡ ngàng để nhận diện tiếng mưa, rồi cô nàng chạy ù đến bên cửa sổ, hồn phách lội vào màn nước đang giăng kín trời. Cô ngồi bệt xuống sàn, hai tay bó quanh gối, thu mình nhỏ bé và cô độc như một cuộn len, nhưng ánh mắt lại lung linh vô vàn thỏa thích. Lúc ấy, tôi thấm thía vì sao cô nàng lại mê mưa, lại hay tìm đến cậu chủ trong những cơn mưa. Mưa dung túng cho nỗi cô đơn. Một cô gái cứng rắn, mạnh mẽ, chỉ gặm nhấm cô đơn mới cảm nhận sâu sắc chất con gái mềm yếu thắp leo lét trong tâm hồn mình. Chỉ khi cô đơn mới thèm muốn một vòng tay che chở.

Cơn mưa bất chợt đã khiến tâm tình cô nàng quay quắt. Sau hồi lâu tan mưa, cô trở vào bếp dọn dẹp sạch sẽ, rồi gói ghém bữa ăn còn dang dở , đem theo mình bước vào màn mưa.



Chương 26:


5. Thấm thoát chúng tôi đã ở Hà Nội gần tám tháng. Một buổi chiều, cậu chủ đi làm về sớm, mua cho tôi hai con chuột bông. Vân vê hai cục bông tròn ủm đó dưới những cái vuốt nhọn, tôi thấy thật mỉa mai. Chuột bông cho tôi, đâu khác gì chuyện cô nàng kỳ lạ ngày xưa mua tôi cho cậu chủ ngụ ý - “Cậu chẳng qua chỉ là một “con mèo” làm vui”.

Sau bữa tối, cậu mở toan cửa sổ đón những cơn gió đêm Hè hiếm hoi, rồi thắp nến ngồi bên bậu ban công. Đôi mắt cậu màu nâu vàng như mật ong cháy sậm hơn trong bóng tối, đan chằng chịt những xúc cảm. Mái tóc nâu khô cứng, sống mũi cao, đôi môi đỏ chót, làn da trắng bóc lốm đốm tàn nhang… Thân thể cậu nhấn sâu trong một sự tĩnh lặng gai người. Cậu nói bang quơ với không khí, chẳng biết đang hỏi hay đang than vãn: “Phải chăng vì không cần một lý do để yêu, nên cũng chẳng cần một lý do để chia tay…”

Tôi chẳng biết nên cảm thông hay trách mắng. Thời gian đã tốn hàng đụn, vậy mà cậu vẫn không thấu được nguyên cớ biến mất biến mất của cô nàng kỳ lạ. Trong trò chơi của hai người, chỉ có cậu cần cô ấy, không thể có điều ngược lại. Nếu cậu không huỵch toẹt lý do mình không buông cô ra, có thể mọi chuyện đã xuôi đi trong tươi sáng. Cậu phản kháng, cậu bắt đầu biết mình muốn gì, nghĩa là cậu nguy hiểm. Cô nàng đam mê sự hoàn mỹ ấy đâu dại dột đùa với lửa, khi biết cuối cùng bản thân sẽ bị phỏng?

Đang bận rộn với những ý nghĩ, bỗng tôi nhìn lên, thấy ánh mắt cậu dán vào mình đầy kỳ quái. Thấp thoáng cay độc. Thấp thoáng thân ái. Rồi cậu thở dài, nhấc bổng tôi đặt vào lòng mình...

Polly po-cket