pacman, rainbows, and roller s

Khi thiên thần mất đi đôi cánh

Posted at 25/09/2015

496 Views



Còn nó, đôi mắt mở to nhìn cái cảnh tượng đang xảy ra...

- Anh đang làm cái gì vậy Minh Anh?

Đôi bàn tay nó cố lôi những ngón tay thô bạo của anh ra khỏi cổ người đàn ông đó... nhưng có vẻ như nỗ lực của nó chẳng giúp được gì, Vi đỏ mặt, hét toáng lên:

- Thả bố em ra!

- Bố...?

Các ngón tay anh buông lỏng ra, đôi mắt anh kinh hoàng nhìn nó... Vi còn chưa kịp nắm lấy bàn tay anh...

- Kẻ sát nhân đó là bố em ư?

" Kẻ sát nhân" - Ba từ đó khiến nó trở nên tê dại...

- Anh vừa nói gì?

- Kẻ giết người... Ông ta là kẻ giết người- Anh lặp lại.

- Không thể nào, anh không có quyền vu oan bố em...

Nó lắc đầu chối bỏ, lay mạnh bàn tay anh...

- Tất cả đều không đúng. Bố em không phải kẻ giết người, điều này là sai sự thật... - Quay sang nhìn bố, đôi mắt nó cầu xin bố hãy phủ nhận điều đó... - Đúng không bố?

- Xin lỗi con...

Trên gò má nó, những giọt nước mắt bắt đầu chảy xuống, tai Vi ù đi... Ai làm ơn hãy giải thích cho nó tất cả những chuyện này, giá như đây chỉ là một cơn ác mộng...

- Tới khi nào mới thôi đóng kịch?

Anh kích động bước ra ngoài màn mưa...

- Minh Anh...

Nó đuổi theo anh, những hạt mưa bắn vào mắt nó cay xè, giờ thì đâu là mưa, đâu là nước mắt nó cũng chẳng thể nào phân biệt được nữa... Lí trí nó chỉ mách bảo được rằng, nó phải đuổi theo anh, nó phải giữ anh lại...

Vi cứ chạy, vô định trong cơn mưa đang trút xuống ào ạt, toàn thân nó ướt sũng, cổ nó khàn đi vì liên tục gọi tên anh...

- Minh Anh... anh đang ở đâu...?

Dừng lại, bấm nút một cách khẩn trương trên bàn phím điện thoại, nó cố bám vào tia hi vọng leo lét... anh vẫn chưa tắt máy...

Tinh... Tinh.. Tinh...

Tiêng nhạc vang lên trong thanh âm ồn ã của mưa, nó cố nghe, cố định vị, vuốt mắt để cho những giọt nước rơi xuống, nó bước như chạy về phía trước...

- Những điều anh nói chỉ là nhầm lẫn thôi... nhầm lần thôi... - Vi ôm lấy anh từ đằng sau ngay khi trông thấy anh...

Anh mở bàn tay nó ra và quay lại, đôi mắt đỏ ngầu như đôi mắt quỷ, nó đọc được cả sự thù hận từ trong đáy mắt ấy, anh cười gằn...

- Nếu là nhầm lẫn vậy thì tại sao bố tôi lại phải chết...?

- .....