Teya Salat

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày

Posted at 25/09/2015

1782 Views



Kinh ngạc, xúc động, buồn khổ, đau đớn........ Như một ngọn núi lửa đang phun trào dữ dội, anh không biết phải làm sao.

Trong ánh mắt, trong đầu chỉ còn lại cô, trong đầu anh muốn chạy về phía cô. Lay cô, chất vấn cô rốt cuộc đã đi đâu, tại sao lại chạy trốn anh chứ?

Nhưng......

Hứa Linh Lung giữ tay anh lại, nhìn thấy cảm xúc kích động của anh, vội hỏi: "Anh muốn đi đâu vậy?"

Anh chợt tỉnh lại, ý thức được mình không nên bị ảnh hưởng bởi cô. Từ giây phút cô quyết định bỏ rơi anh, hai người đã trở thành người xa lạ, không phải sao?

Anh cố nén mọi cảm xúc kích động dạt dào ở trong lòng, thay đổi ánh mắt, mỉm cười với Hứa Linh Lung. "Gì chứ chúng ta đi lấy Champagne đi!"

Tình cảm mãnh liệt trong mắt của hai người làm cho Nam Cung Nghiêu ghen tỵ, mặc dù anh đã một tay sắp xếp tất cả, nhưng anh nhận ra mình rất tức giận. Cô yêu Ngũ Liên thật rồi sao? Anh không cho phép."

Anh nắm chặt tay cô, làm cho cô đau đến nỗi phải tỉnh lại, nhìn anh, "anh làm gì hả?"


Nam Cung Nghiêu bực bội, châm chọc: “Người ta đi rồi, còn có gì đáng để coi chứ! Em không nỡ đến vậy sao?”

“Liên quan gì đến anh hả? Đây không phải điều anh hy vọng nhất sao?”

Anh lạng lùng hừ một tiếng, “cho dù em có nhìn đến thủng mắt cũng không có ích gì đâu, cậu ta đã đính hôn rồi, đối phương là người con gái tốt hơn em gấp trăm ngàn lần đó! Không phải em cho rằng cậu ta còn yêu em chứ? Bây giờ còn được bao lâu, cậu ta đã đính hôn với người khác rồi….. Em nhìn cho rõ đi, em chẳng là gì của cậu ta cả!”

“Cho dù là như vậy, cũng chẳng có liên quan gì đến anh, không đến lượt anh bình luận chuyện của hai chúng tôi đâu.” Uất Noãn Tâm không hề khách sáo trả lời lại anh, căm hận anh dùng lời lẽ điêu ngoa, sắc bén để châm chọc mình.

Cô mong Ngũ Liên hạnh phúc hơn bất kỳ anh, nếu như anh có thể tìm thấy người thật lòng yêu anh, mang đến cho anh hạnh phúc cả một đời, cô thật lòng cảm thấy vui vẻ thay anh.

Nhưng ánh mắt lúc nãy anh nhìn cô, tình cảm vẫn còn rất mãnh liệt. Cô sợ anh không thể quên được mình, không cách nào chấp nhận người vợ chưa cưới của anh. Cô hy vọng anh có thể nhanh chóng thoát khỏi mối tình này.

“Tôi không thèm lo những chuyện vô tích sự của hai người! Tôi cảnh cáo em, tốt nhất đừng có nói chuyện với tôi bằng giọng điệu đó, nếu không em đừng mơ gặp được bé Thiên.”

Cô sốt ruột, “anh đã hứa với tôi rồi, không được đổi ý…….”

“Cho dù tôi đổi ý, em có thể làm gì chứ?”

“……” Đúng vậy! Cho dù anh đổi ý, cô có thể làm gì đây? Ở trước mặt anh, cô vẫn luôn là một con châu chấu không hề có sức chống trả lại, cho dù có cố gắng hết sức vùng vẫy cũng không thể thoát khỏi anh.

Cô muốn quay người bỏ đi, nhưng Nam Cung Nghiêu giữ lại, giật lấy ly rượu trong tay cô, để thật mạnh xuống. “Khiêu vũ!”

Uất Noãn Tâm bị Nam Cung Nghiêu túm đến trung tâm của sàn nhảy, còn bị anh giữ chặt lại, máy móc khiêu vũ với anh. Cô có thể cảm thấy rõ được ánh mắt của Ngũ Liên ở ngoài sàn nhảy. Mặc dù anh đưa lưng về phía cô, nói chuyện với Hứa Linh Lung, nhưng cô có thể cảm nhận được, anh vẫn luôn nhìn về phía mình. Nhưng anh không muốn để cô nhìn thấy được, ngầm chịu đựng.

Không biết có phải cô bị ảo giác hay không, cô luôn cảm thấy nụ cười tươi rói của anh là cố ý, giống như đang cố ý ở trước mặt cô nở nụ cười thật vui vẻ, để cô cho rằng anh sống rất tốt.

Làm cho cô tưởng rằng…….. anh rất yêu Hứa Linh Lung……

Eo của cô đột nhiên bị siết chặt, đau đến đờ người, đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của Nam Cung Nghiêu. “Sao hả? Nhìn thấy cậu ta che chở người phụ nữ khác, em ghen tỵ sao? Đàn ông đều như vậy, ngày trước cậu ta với thể đối xử với em ra sao, thì bây giờ cũng có thể đối xử với người phụ nữ khác như vậy.”

“Loại người đàn ông trăng hoa như Ngũ Liên, em còn ao ước anh ta cả đời này sẽ yêu mình em sao? Đừng có nằm mơ nữa! Tôi đã sớm nói với em rồi, anh ta không say mê em giống như những gì em tưởng tượng đâu.”

“Cho dù anh ấy chỉ có mười phần trăm say đắm tôi, thậm chí chỉ là giả vời, cũng hơn anh gấp trăm gấp ngàn lần. Ở bên cạnh anh, mỗi phút đều là tra tấn, giống y như sống trong địa ngục vậy.”

“Thế à? Chúc mừng em và tôi có cùng cảm giác nha.” Bên ngoài anh nở nụ cười nhưng bên trong lại không hề vui vẻ, ánh mắt lạnh lẽo, giọng nói bén nhọn giống như cây đinh. “Vậy hãy để chúng ta cùng nhau chịu tra tấn dưới địa ngục đi!”

“Từ lúc quen biết cho đến nay chưa được một tuần thì đã đính hôn, em không cảm thấy quá nhanh sao?” Ngũ Liên nhìn Hứa Linh Lung, dịu dàng hỏi. Đôi mắt đào hoa của anh không ngừng chuyển động, nói chuyện đến nỗi làm tim cô rộn ràng. Anh ít khi dịu dàng nói chuyện với mình như vậy, hai người ngay cả nói chuyện bình thường với nhau cũng rất ít, điều này làm cho cô đỏ mặt.

“Đúng đúng là có hơi nhanh…… nhưng mà…….. em thích anh đã từ lâu rồi…….. chúng ta học cùng trường đại học, em học sau anh mấy lớp. Lúc anh trở về trường thuyết giảng, em đã thích anh rồi.” Nhưng mà, anh là người được rất người yêu mến, nữ sinh trong trường ai cũng thích anh hết, hy vọng xa vời có thể gả cho anh, cô trước giờ chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày trở thành hiện thực, cảm giác này rất kỳ diệu, cũng cảm thấy không chân thực.

“Vậy sao? Sao em không nói sớm, đồ ngốc.” Ngũ Liên xoa nhẹ lên mặt cô, ánh mắt rất yêu chiều. Khóe mắt hơi liếc về phía Uất Noãn Tâm, lại nhận ra rằng cô không hề để ý đến mình, làm anh không khỏi cảm thấy thất vọng. Âm thầm cười nhạo mình thật buồn cười.

Cô và Nam Cung Nghiêu ở bên nhau, còn để ý anh có thân thiết với người phụ nữ khác sao?

Sợ rằng người quan tâm, chỉ có một mình anh mà thôi, còn cô đã ném nó ra sau đầu rồi.

Anh nở nụ cười đau khổ hỏi chính mình, tại sao anh lại không thích cô gái như Hứa Linh Lung, mà nhất định phải là cô. Ngược đãi chính mình, tự làm tự chịu mà.

Hứa Linh Lung trẻ đẹp, là con nhà giàu có, ngoan ngoãn hiền lành, hiếu thảo với cha mẹ, lại còn rất hiểu chuyện, là người ứng cử tốt nhất để cưới về làm vợ. Quan trọng hơn nữa, cô yêu anh. Ở bên cạnh cô, anh chỉ cần đón nhận tình yêu của cô là đủ rồi, không cần phải lãng phí bảy năm để chờ đợi, cuối cùng lại chẳng được gì.

Con người đều là đông vật thích ngược đãi chính mình sao? Cái gì dễ dàng có được lại không thích, mà cứ cố chấp đuổi theo cái mình không có được, cuối cùng khiến chính mình mệt mỏi, cũng bỏ qua người thích hợp với mình nhất.

Nhìn thấy anh ngẩn người, Hứa Linh Lung hỏi nhỏ: “Anh đang nghĩ gì vậy?”

“Không có gì, em muốn khiêu vũ không?”

“Vâng!”

Hai người dắt tay nhau vào sàn nhảy, nhẹ nhàng cất bước nhảy. Trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ, rất xứng đôi. Chỉ là Nam Cung Nghiêu và Uất Noãn Tâm cũng ở bên cạnh, bầu không khí trở nên rất kỳ lạ.

Uất Noãn Tâm là vợ trước của Nam Cung Nghiêu, sau khi tuyên bố kết hôn với Ngũ Liên, lại bỏ chạy ngay hôn lễ. Mất tích một tháng, rồi lại ở bên cạnh Nam Cung Nghiêu, còn Ngũ Liên chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã đính hôn với Hứa Linh Lung.

Đúng là một mối quan hệ tứ giác phức tạp, làm cho người khác thật khó hiểu!

Hai người kia đang ở kế bên, làm cho Uất Noãn Tâm không được tự nhiên. Nhưng Nam Cung Nghiêu lại cố ý đến gần bọn họ, cô muốn trốn cũng trốn không thoát. Một điệu nhảy chấm dứt, cô vội bỏ chạy, Nam Cung Nghiêu lại túm cô lại, đi đến trước mặt Ngũ Liên, “cậu có ngại đổi bạn nhảy với tôi không?”

Ngũ Liên không trả lời, ánh mắt đang giằng co với anh.

Sắc mặt Hứa Linh Lung trắng bệch, cô ấy, cô ấy không phải Uất Noãn Tâm sao? Lúc trước cô từng thấy qua trên tivi. Cô cho rằng cô ấy sẽ không trở về nữa, nhưng vừa đính hôn ngày thứ hai lại xuất hiện, cô ấy muốn cướp Ngũ Liên sao?

Cô cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng cô.

“Nam Cung Nghiêu……..” Uất Noãn Tâm hoảng loạn.

Anh cố ý muốn chơi cô đến chết sao?

Cô vốn không nghĩ sẽ có liên quan gì đến Ngũ Liên nữa, đặc biệt là khi có vợ chưa cưới của anh ở đây, cô không muốn mình vô tình xen vào giữa hai người họ.

Nhưng anh đã quyết định rồi, cô chỉ hy vọng Ngũ Liên sẽ từ chối, đừng để cho Nam Cung Nghiêu đạt được ý muốn……


Sau khi Ngũ Liên do dự vài giây, rồi khẽ nở nụ cười, "đây chính là niềm vinh hạnh của tôi..." Nói xong, anh cúi người đưa tay về phía Uất Noãn Tâm. "Xin mời!"

Nụ cười của anh làm cô bất chợt có một sự hoảng sợ, một lúc sau mới có chút chần chờ đưa tay ra cho anh, cùng anh đi vào sàn nhảy.

"Liên..." Trong lòng Hứa Linh Lung rất sốt ruột, không bằng lòng chứng kiến cảnh này, Nam Cung Nghiêu ngăn cô lại. "Cô Hứa, tôi có thể mời cô nhảy một bản không?"

Cô đành phải gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn luôn dõi theo hai người kia, trong lòng thấp thởm không yên. Cô là bạn gái bây giờ của anh, cho nên cô cũng không muốn bạn trai của mình có chút liên quan gì với bạn gái trước, còn ước gì hai người kia cả đời cũng đừng qua lại với nhau. Nhìn thấy bọn họ nhảy cùng nhau, đột nhiên cô rất sợ mất đi anh. Trái tim của anh, vốn dĩ chưa từng thuộc về cô. Cho dù hai người đã đính hôn, cũng không thể hoàn toàn trói buộc anh.

Uất Noãn Tâm cứ cúi nhìn chân của mình, cả người cứng đờ, trái tim giống như bị kiến cắn, lo lắng không yên.

Ngũ Liên vẫn nhìn cô chằm chằm, cười như không cười. "Đã lâu không gặp."

Cô run rẩy, ngay cả nói cũng nói không nên lời, nhỏ giọng nói chữ "vâng".

"Em và Nam Cung Nghiêu quay trở lại bên nhau rồi sao?"

"...