XtGem Forum catalog

Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)

Posted at 25/09/2015

613 Views

Chiếc xe chầm chậm tiến tới, nhưng đầu xe vừa vượt qua cô thì nó chợt dừng lại.


Hạ Chi ngẩn người khi thấy có mấy người đàn ông từ trên xe bước xuống, không để cô kịp có phản ứng thứ hai, một trong ba người đàn ông nhanh chóng khóa tay cô lại, người thứ hai bịt ngay lấy miệng cô còn người thứ ba thì mở cửa xe. Tất cả các hành động diễn ra quá nhanh, gần như là chớp nhoáng nên Hạ Chi một tiếng cũng không kêu được, một phản ứng cũng không thể có, cô bị bọn họ lôi tuột vào trong chiếc xe màu đen. Và chiếc xe quay đầu chuyển bánh chạy thẳng về phía ngược lại với hướng mà cô vừa đi.


Cùng lúc đó…


Trường đua xe Ngư Long- trường đua xe chuyên nghiệp đầu tiên được xây dựng ở Việt Nam. Quãng đường đua dài hơn 10km tạo thành một vòng khép kín quanh nửa hòn đảo. Hai bên đường đua là hàng rào chắn kiên cố bảo vệ để tránh những tai nạn thảm khốc có thể xảy ra. Mặt đường được thiết kế theo tiêu chuẩn của đường đua quốc tế với những đoạn đường thẳng tắp xuyên qua núi hay những khúc cua- được coi là điểm nhấn kinh điển của các đường đua xe men theo bờ biển. Tại những khúc cua này, nếu tay đua không bản lĩnh và quyết đoán thì rất dễ xảy ra tai nạn, thậm chí là lao cả xe xuống vực núi hay biển. Bắt đầu từ ngày khởi công xây dựng cho tới lễ khánh thành vào ngày mai, trường đua này đã trở thành tâm điểm của những hội mê tốc độ cao. Những tay đua xe ô tô hay mô tô đều hướng về nó, khát khao một ngày được bay trên những cung đường này.


Ngày cuối cùng trước khi chính thức khai trương đường đua, hầu như không có phóng viên nhà báo nào được phép tới đây vì các tay đua thường xuyên tới đây để thử xe cũng như làm quen với mặt đường và các khúc cua, nếu không cẩn thận rất dễ xảy ra tai nạn. Lúc này, ở vị trí xuất phát của đường đua có ba chiếc xe ô tô đang đỗ, ngoài ra còn có vài chiếc mô tô dừng ở đó không xa. Nổi bật nhất trong số đó là chiếc xe màu trắng, thon dài, mui trần mà bất cứ ai nhìn vào cũng không thể rời mắt ngay sau đó được. Tên chiếc xe là Windy. Ngồi bên trong chiếc xe là một anh chàng vẻ mặt hơi u uất, có chút dữ tợn và lạnh lùng. Chủ nhân chiếc xe này không phải ai khác, chính là người lâu nay nhận lời Thiên Anh để mắt tới Hạ Chi- Hải Long, đồng thời là chủ tịch câu lạc bộ đua xe. Chiếc xe thứ hai có màu xanh da trời- một chiếc Porsche mới coóng, ngồi trong xe là Thiên Anh- anh chàng bác sĩ đa tài. Chiếc xe thứ ba có màu da cam- một chiếc Ferrari được đặt tên là Prince Sun. Nó còn có một tên khác là Hoàng Tử Chói Chang vì màu sắc quá nổi bật luôn khiến người ta phải nóng rực mắt lên vì vẻ hấp dẫn của nó. Ngồi trong chiếc xe thứ ba này là Huy Khánh- một anh chàng đào hoa và lãng tử, đồng thời cũng là một nha sĩ trẻ ở Hà Nội. Ba chiếc xe xếp theo thứ tự đường đua 1, 2, 3, dường như đang chuẩn bị cho một cuộc đua thử.



Phía sau họ là vài chiếc mô tô phân khối lớn mang nhãn hiệu của Suzuki- một tập đoàn sản xuất xe phân khối lớn có thương hiệu trên toàn thế giới. Mấy cậu thanh niên đang ngồi vắt vẻo trên xe vẻ ung dung nhàn hạ, có lẽ họ chỉ tới đây để xem cuộc đua của ba chiếc siêu xe trước mặt mà thôi.


Hải Long đang chỉnh lại dây an toàn thì đột nhiên điện thoại rung lên. Khẽ cau mày một cái không vừa lòng, nhưng rốt cuộc anh cũng cầm máy lên nghe:


-Đại ca, cô gái ấy bị bắt cóc rồi.


-Cái gì?- Hải Long lạnh lùng buông một câu hỏi khiến cho người ở đầu giây bên kia vừa nghe mà tóc gáy đã dựng đứng.- Bao giờ? Là ai?


-Mới vừa rồi. Hiện tại bọn em đang bám sát chúng ở trên đường, phải làm gì đây đại ca? Có theo chúng tới tận sào huyệt không hay cứu người luôn?- Người đầu dây bên kia trả lời, trong điện thoại còn nghe rõ cả tiếng xe máy và tiếng gió vù vù.


-Bắt cóc bằng ô tô à?


-Dạ đúng.


-Bọn nó có mấy người?


-Cả lái xe là bốn.


-Tụi mày có mấy người ở đó rồi?


-Ba. Em, thằng Tiến, thằng Mạnh.


-Đều đi xe riêng phải không?


-Dạ phải.


-Hai thằng áp phía sau, một thằng chặn đầu, ép nó đi vào đường đua đi. Chừng bao lâu sẽ tới được khúc cua số 9?


-Khúc cua số 9? Nếu vừa đi vừa ép xe chắc chỉ tầm 15 phút.


-Được, vậy 15 phút dồn chúng vào đường đua từ đường cắt ngang duy nhất ở khúc cua đó. Hiểu ý tao chứ?- Long vẫn giữ thái độ lạnh lùng đều đều.


-Hiểu rồi đại ca.


Cúp máy, Long quay sang nhìn Thiên Anh, lúc này cũng đang tò mò nhìn mình vì không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Anh vẫy tay để mấy người đi mô tô tới gần rồi mới nói tiếp:


-Cô bé của anh bị bắt cóc rồi. 15 phút nữa chúng sẽ tới khúc cua số 9. Tụi mày đi trước, tới con đường nhỏ cắt vào khúc cua đó để hỗ trợ bọn thằng Tiến, đảm bảo không được để cho chúng nó thoát.


-Dạ rõ, đại ca.- Mấy anh chàng đi mô tô vừa nghe Long nói thì lập tức đáp ứng và chạy ra xe, nổ máy, chốc lát đã đi khuất khỏi tầm mắt.


-Cậu nói Hạ Chi bị bắt cóc?- Thiên Anh giờ mới có cơ hội để hỏi, mặt anh khẩn trương hẳn lên so với vẻ mặt bình thản gần như vô tâm của Long.


Huy Khánh thì không hỏi nhiều vì anh cũng đã nghe qua về việc Long đồng ý giúp Thiên Anh bảo vệ một cô gái bị mất trí nhớ.


-Phải rồi, ta sẽ chặn và tóm gọn chúng ở khúc cua số 9.


-Khúc cua số 9?- Thiên Anh cau mày rồi như hình dung ra được địa thế ở đó, anh gật đầu- Được, vậy đi tới đó mau.


Nói rồi, không đợi Long và Huy Khánh nói gì, anh nổ máy và cho xe chạy vút về phía trước.


-Thế nào, đi chứ?- Khánh hất đầu thách thức, anh dường như đang nghĩ đến việc đua hơn là giải cứu cô gái lạ kia.


-Được, chấp mày 10s.- Long nhếch miệng cười.


-Là mày nói đó.- Huy Khánh cười vang sau đó Prince Sun cũng chạy thẳng tới.


Nhìn chiếc xe của Huy Khánh vừa vọt đi, Long mở máy xe, khóe miệng vẫn hiện một nét cười tàn nhẫn:


-Muốn chơi? Vậy để tao đùa với tụi mày đến chết.



Chương 22: Cuộc chơi

Vô vàn hình ảnh rời rạc và mờ ảo hiện ra trong đầu Hạ Chi, giống như một cuốn phim nhanh được tua ở tốc độ nhanh nhất. Toàn những hình ảnh khó hiểu, khó định hình chợt xuất hiện rồi vụt biến mất khi cô bị lôi vào trong không gian chật hẹp và đầy mùi mồ hôi đàn ông trong chiếc xe. Bọn chúng trói cả tay và chân cô lại, dùng băn keo dán chặt miệng. Cô bị ngồi kẹp cứng giữa hai gã đàn ông mà cô chưa một lần nhìn thấy mặt.


Trong phút choáng váng ban đầu, có lúc cô như nhớ được gì đó, nhưng lại không tài nào định hình được rõ ràng. Những thứ đang xuất hiện trong đầu cứ mơ mơ thực thực, dường như đã từng có một tình cảnh rất giống thế này đã xảy ra với cô trước đây.


Chỉ là cô không thể nào nhớ ra được đó là chuyện gì!


Thấy Hạ Chi vẫn không thôi giãy giụa, gã đàn ông ngồi bên cạnh bực bội rút con dao nhíp ra, kề lên cổ cô gằn giọng:


-Mày không ngồi im tao sẽ cắt cổ mày ngay lập tức.


Cảm giác lạnh ngắt từ con dao nhỏ trên da thịt truyền đến khiến Chi rùng mình một cái rồi cô cũng không dám phản ứng mạnh nữa. Vừa ngồi im, vừa lén đưa mắt nhìn bốn gã đàn ông trên xe. Mặc dù không thấy gương mặt nào quen thuộc nhưng cô cũng thầm đoán, có thể những tên này chính là bọn đã bắt cóc cô và Thanh Lâm, và lần trước có lẽ cô đã từng thoát ra từ tay chúng. Không ngờ đúng như Thiên Anh dự đoán, chúng vẫn quanh quẩn trên đảo này để tìm cô.


Thấy Hạ Chi ngồi im nên chúng cũng để cho cô ngồi thoải mái hơn một chút, nhưng con dao nhỏ vẫn kề trên cổ cô. Có thể chúng sẽ thực sự ra tay nếu cô có ý định phản kháng.


-Tao đã bảo rồi, chuẩn bị thuốc mê đi thì không chuẩn bị. Lỡ xảy ra chuyện gì về không bị ông chủ thịt mới lạ đó.- Tên ngồi cạnh ghế lái xe cằn nhằn.


-Mày nghĩ lúc nào cũng có cơ hội tốt thế này sao? Ông chủ ra lệnh phải lập tức đưa nó về, đợi chuẩn bị xong có khi chẳng còn cơ hội nào.- Tên đang cầm dao đáp lại.


-Đừng có cãi nhau nữa.- Gã đàn ông đang lái xe nói chen vào- Lo mà giữ nó cho tốt, cẩn thận không bị nó đạp bay ra ngoài cửa đó, còn chưa no đòn với nó à?


Gã nói xong thì hai gã còn lại đều cười, chỉ có vẻ mặt của gã cầm dao là hết trắng lại đỏ, hình như gã bị xấu hổ vì những câu trêu chọc của đồng bọn. Gã không thể quên được trước đây mình đã bị con nhỏ này cho ăn quả đắng như thế nào, thế nên vừa thấy Hạ Chi giãy giụa, gã đã không ngần ngại mà rút dao ra đe dọa.


-Chết tiệt thật…- Đột nhiên gã lái xe gằn giọng khi nhìn vào gương chiếu hậu.


-Chuyện gì vậy?


-Bị bám đuôi rồi.


-Bọn nào?


-Không biết. Ba thằng ranh đi mô tô.


-Cắt đuôi đi.


-Dễ lắm sao?


-Không cắt được đuôi thì mệt lắm đấy. Dẫn về chỗ ông chủ là coi như xong đời.


Trong khi bọn này còn đang bàn tán tìm cách cắt đuôi thì bỗng nhiên một chiếc mô tô ở bên trái tăng tốc rồi vượt lên trên. Lúc vượt qua xe, người lái mô tô còn quay vào nhìn ghế sau, nơi Hạ Chi đang bị hai tên khống chế, rồi tiếp tục nhấn ga vọt thẳng lên trước đầu xe. Chiếc Mercedes đang đi nhanh đột ngột phải giảm tốc độ vì nếu không sẽ đụng ngay phải chiếc mô tô phía trước.


-Chết tiệt.


Tên lái xe chửi thề một câu thật khó nghe rồi đập lên vô lăng mấy cái.


-Sao thế?


-Chúng đang ép xe mình.


-Đâm chết nó đi.


-Chưa biết bọn nó là ai, tốt nhất không nên manh động.- Tên lái xe lắc đầu- Gọi cho ông chủ xem phải xử lý sao đi.


-Để chết cả bọn à? Lão đang điên lên chuyện thằng con bị bắt cóc, còn chưa tìm ra kẻ chủ mưu sau lưng.


-Chứ mày giỏi thì lên lái xe thay tao đi.- Tên lái xe bực mình càng cáu gắt hơn- Lái xe thế này thì chỉ muốn đập đầu vào vô lăng mà chết thôi.




Chiếc mô tô đằng trước liên tục đánh võng trước mũi chiếc ô tô khiến cho gã lái xe không biết phải làm gì, chỉ có thể kiềm chế tốc độ để đi sau nó. Mà hai chiếc mô tô phía sau vẫn bám sát chiếc xe với một vẻ ung dung, dường như là đã có chủ định tiếp theo nên họ không hề luống cuống tìm cách giải thoát cho Hạ Chi ngay.


Đột nhiên đang đi, chiếc xe phía trước tăng tốc rồi bỏ xa chiếc ô tô đang khổ sở phía sau, lát sau thì mất hút ở phía trước. Bốn gã trên xe còn đang nghệt ra với nhau chưa hiểu chuyện gì thì ở phía sau đã có thêm 3 chiếc mô tô nữa bám sát...