Bí Mật Tình Yêu Phố Angel
Posted at 25/09/2015
1107 Views
Mỗi lần hai trường thi cùng nhau , Minh Đức và Sùng Dương luôn cùng bình chọn ra Top 100 học sinh có thành tích tốt nhất và 100 học sinh có thành tích tệ nhất , danh sách được niêm yết trên tấm bảng màu đỏ và màu trắng ở cổng lớn số 23 phố Angel .
Không hổ danh là những trường điểm hot nhất của cả nước , cạnh tranh thành tích vô cùng khốc liệt..
Cầu chúa phù hộ ! Mong rằng chúng con đều được vào bản đỏ , mong con có thể thắng được thằng cha Kim Nguyệt Dạ ! Bồ tát ơi ! Con cầu xin các ngài ..
Con đã chịu quá nhiều sức ép từ cô hiệu trưởng , từ các bạn…mấy ngày qua con bị Kim Nguyệt Dạ hành hạ bằng cách gửi tin nhắn để phân tâm .
“ Bé Hựu Tuệ ! Mấy ngày nay sao rồi ? Đừng ‘cố quá’ kẻo ‘quá cố’ đấy ! Bé mà gắng sức quá tôi đau lòng lắm đó !”
“ Bé Hựu Tuệ ! Muộn thế này mà bé vẫn chưa ngủ à ? Trời ơi , sao bé cố gắng quá thế !”
“ Này ! Bé tự giày vò mình cũng không sao , nhưng đừng kéo them người khác bị vạ lây . Bé đừng quên , bé mập như thế , ngộ nhỡ ngất ra đây ai mà vác nổi !”
“ Bé mà không đi ngủ sớm tôi sẽ đến nhà bé khủng bố , gõ cửa , bấm chuông liên hồi . Nghe rõ chưa hả ? …nghỉ ngơi sớm đi !”
Kim Nguyệt Dạ đừng tưởng ngươi ám ta thế là ta chịu thua….hô hô…
“ Hựu Tuệ ! Hựu Tuệ ! Tôi lọt vào Top 100 người dẫn đầu rồi ! Tôi làm được rồi…..” Đột nhiên tôi bị ai đó ôm ghì lấy cổ , mặt mày tôi xây xẩm như bị thiếu máu lên não , có lẽ đây là hậu quả của nhiều đêm thức trắng .
“Hựu Tuệ ! Tôi chóng mặt quá , bà thả tay tôi ra đi !”
“ HỰU tuệ ! Tôi đứng thứ bảy mươi tám ! Giỏi không ….”
“ Oh my God , có nằm mơ không vậy ? Tôi thấy mình giỏi ghê cơ ! Đã lọt vào Top 100 rồi !” Tô Cơ reo lên không ngớt .
“ Hiểu Ảnh , Tô Cơ chúc mừng hai cô !”
Là Lý Triết Vũ, lâu lắm mới gặp lại được cậu ta .
“ Vũ đạt điểm khá cao ..cao hơn cả hai bà bạn của tôi và Lăng Thần huyền !” Chẳng trách Triết Vũ đuợc các bạn fan nữ hâm mộ cuồng nhiệt ! Siêu thật !
Phù ! may quá ! Ai cũng đuợc vào bảng đỏ ! Tôi thở phào nhẹ nhõm .
Nhưng nguợc lại cơn thuỷ triều sắp sửa đưa tôi đi .Đứng nhất lần này vẫn là Kim Nguyệt Dạ còn tôi đứng thứ hai . Gừ ! Sao ông trời bất công thế , con học hành chăm chỉ còn hắn thì lo rong chơi ..hic..hic…vậy mà vẫn thua.
……….
“Kim Nguyệt Dạ , anh quay lại trường rồi !”
“ Dạ à, mọi người nhớ anh muốn chết …”
“ Dạ , hôm nay được nghỉ , hay là tụi mình mở tiệc lien hoan mừng anh trở lại nhé ?”
…
Không biết từ lúc nào xung quanh tôi chen chúc toàn các nữ sinh , kêu gào tên thằng cha Kim Nguyệt Dạ !
“ Hựu Tuệ , Hựu Tuệ , bà không sao chứ ?” là giọng Tô Cơ “ Mấy người đừng có chen lấn nữa , Hựu Tuệ đang khó thở , có nghe không hả ?”
Oái….tôi lắc đầu mở mắt to ra , trước mắt tôi là cả một biển người .Nhưng sao toàn nữ vậy trời ?Kim Nguyệt Dạ bị đám fan nữ vây quanh kín mít .
Cảnh tượng gì thế này ? Trước đó tôi cũng biết hắn rất đuợc hâm mộ , nhưng không biết là ‘khủng’ đến như vậy !
“ Sao rồi công chúa Minh Đức ? Có phải thất vọng lắm không ?” Một cô nàng nào đó cột tóc như tổ ong đẩy mạnh vai tôi làm tôi suýt té chỏng vó , may mà có Triết Vũ đứng sau đỡ lấy vai tôi .
“ Triết Vũ! Thả cô ta ra . Để tôi cho cô ta biết tay !”
“ Ai chà , lại có cảnh bạo lực học đường nữa à !” Kim Nguyệt Dạ không biết từ đâu đi đến làm cho cô nàng đó hoảng sợ bỏ chạy .
Kim Nguyệt Dạ chưa kịp nói chuyện thì Anh Tỉnh Ngạn từ đâu xuất hiện , tay cầm bó hồng tó tướng .
Gì nữa đây trời ? Nghe nói Tô Cơ đã cưa đỗ hắn rồi mà .
“ Baby Hựu Tuệ , đây là quà anh dành dụm cả tháng tiền luơng đấy, em hãy nhận tấm lòng của anh nhé !”
Tô Cơ đâu rồi ? Tôi quay ngoắt tìm vị cứu tinh nhưng chả thấy đâu…
“ Bé Hựu Tuệ này ! Chắc bé không nhận hoa do người này tặng đâu nhỉ ?” Kim Nguyệt Dạ cười khinh khỉnh , cả lũ con gái cười rũ rượi theo .
“ Đó là việc của tôi , không cần cậu quan tâm !” Tôi tức giận đáp trả hắn .
“ Dạ , đi được chưa ? Mọi người đang đợi anh đấy !”
“ Dạ , đi thôi !”
…
“ Bé Hựu Tuệ , bé bảo không cần tôi quan tâm , vậy tôi đi đây !”
“ Cậu đi hay không lien quan gì đến tôi ?”
Tên khốn Kim Nguyệt Dạ….
“ Tôi đi thật đấy ! Bọn họ còn chuẩn bị tiệc tẩy trần cho tôi đó ! Cô muốn tôi đi thật hả ?”
“ Cậu thích thì cứ việc , mắc mớ gì đến tôi chứ ! Bớt tự cao tự đại đi !”
“ Là cô nói đấy nhé !”
“ Ừ , là tôi nói đấy ! Tốt nhất cậu đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa . Chúng ta không hợp..”
“….”
Chết…tôi vừa nói gì nhỉ ….tôi…
“ Cô nghĩ chúng ta không hợp , cô nghĩ vậy à ?” mặt Kim Nguyệt Dạ tối sầm lại
“ À…Tôi…tôi nghĩ vậy đó !”
Tôi tức quá không biết mình đang nói những gì…
“ Ồ , nói vậy , cô chẳng thích tôi chút nào đúng không ?” Kim Nguyệt Dạ nói giọng lạnh băng.
“ Không thích !” Tôi chúa ghét người nào đó đe doạ tôi !
“ Đồ hèn !”
“ Kim Nguyệt Dạ ! Tại sao cậu nói tôi hèn !”
Tôi như bị chọc trúng nọc , tức tối nhìn thẳng vào đôi mắt như đang bốc lửa giận của hắn . Hắn dựa vào đâu mà mắng tôi là đồ hèn ! Hắn thì hơn tôi chắc ? Đồ ích kỉ , lúc nào cũng biết mắng tôi thôi .
“ Bộ tôi có nói sai sao ? Ngay cả tình cảm của chính mình cũng không dám đối diện , không phải hèn thì là gì ?”
“ Chát !”
Một cái tát như trời giáng khiến Kim Nguyệt Dạ sững người , tôi cũng sững nguời , cả con phố Angel như chết lặng .
…
“ Ơ…Tôi..tôi…” Tôi hoảng hốt nhìn Kim Nguyệt Dạ xoa chỗ tôi vừa đánh .
“ Tô Hựu Tuệ ! Cô dám đánh anh Kim Nguyệt Dạ của bọn tôi ! Muốn chết hả ?”
“Tô Hựu Tuệ ! Chán sống rồi hả?”
…
Đám con gái Sùng Dương lúc nãy còn dịu dàng , hiền thục thế mà giờ đây như lên cơn điên dại . May Tô Cơ lại xuất hiện ngay trước mặt tôi , giúp tôi cản bọn họ lại .
“ Hựu Tuệ !...bà không sao chứ ?” Tô Cơ lo lắng hỏi.
Tôi lắc đầu , khoé mắt ươn ướt..
Nụ Cừơi Kim Nguyệt Dạ dường như đông cứng lại , hai mắt nhìn tôi trân trân .
“ Tô Hựu Tuệ , xem ra chúng ta tốt nhất nên làm đối thủ của nhau..”
“ Chúng ta vốn là đối thủ của nhau !” Tôi nhìn thẳng vào mắt Kim Nguyệt Dạ , kiên quyết giữ thái độ lạnh tanh của mình . Tô Hựu Tuệ , không được làm cô hiệu trưởng thất vọng .
“ Nếu đã thế , thì cũng tốt thôi ! Tô Hựu Tuệ , tôi tôn trọng lựa chọn của cô !” Kim Nguyệt Dạ với giọng nữa đùa nữa thật rồi quay người đi .
Hắn đi rồi ….hắn đi rồi…
Tôi làm sao thế này ? Sao tôi lại đau lòng đến vậy…
“Hựu Tuệ , bà không sao chứ ?” Giọng nói của Tô Cơ vang bên tai..
“ Hựu Tuệ!”
Tôi thấy cả người mình như bị mất trọng lượng , đứng không vững nữa ! Lúc gần ngã xuống mặt đất , có đôi tay đỡ lấy eo tôi , rồi cả cơ thể được một bàn tay ấm áp bao bọc..
“ Cậu…ưm…”
Mắt tôi đang nheo lại thì lại mở toan ra
Oái ! Làm gì thế ! Tránh ra .
Kim Nguyệt Dạ …là khuôn mặt của Kim Nguyệt Dạ đang ngày càng xích lại !
Hắn làm trò gì mà áp sát mặt tôi thế !
Môi hắn….
Áp nhẹ lên môi tôi
Chúng tôi hôn nhau , môi của hắn không chịu nhích ra …
Chắc tôi bị ảo giác ? Tôi thấy mình một lần nữa lạc vào giấc mơ nhiệm màu . cảm nhận đôi môi ấp áp ấy….
“Dạ , sao anh lại…”
“ Dạ , Kim Nguyệt Dạ…”
“ Tô Hựu Tuệ , cô dám quyến rũ anh Dạ của tụi tôi !”
“ Tô Hựu Tuệ , công chúa của tôi .”
Tiếng nói càng lúc càng xa , cứ xa dần...
….
“ Tôi nói rồi , nếu không phải vì em , tôi sẽ không quay trở lại !”
Hắn nói gì thế ? Tôi không nghe gì hết chỉ nghe ù ù …
…
“ Hai em đang làm gì thế ?” Tiếng một người phụ nữ văng vẳng ,” Tô Hựu Tuệ , em quên là đã hứa với cô việc gì sao ?”
Là tiếng cô hiệu truởng..
Lại thêm gương mặt khó hiểu của hiệu trưởng Thôi nữa…
Huh u hu làm sao đây !!!!!!!!!!!
Chúng tôi đang ‘mi’ nhau , môi hắn chạm vào…
Tôi như tượng đá , đứng bất động để mặc hắn tự biên tự diễn ..
“ Hai em đang làm gì vậy ?” Giọng nói quen thuộc của cô hiệu trưởng làm tôi bừng tỉnh .
“ E!Hèm” Hiệu Truởng Thôi đứng kế bên mặt mày cũng nhăn nhó lạ thường .
Cả người tôi lạnh toát , run lẩy bẩy nhanh tay đẩy Kim Nguyệt Dạ ra xa .
“ Mẹ , Hựu Tuệ là người bị hại….” Tô Cơ thấy tôi sợ đến mặt xanh môi tái nên đứng ra biện hộ cho tôi .
“ Im ngay , mẹ hỏi Hựu Tuệ chứ không hỏi con !” Cô hiệu trưởng trừng mắt nhìn Tô Cơ , rồi quay sang nhìn mặt tôi .
Ánh mắt của cô làm tôi có cảm giác áy náy , rõ ràng mình đã hứa với cô không dây dưa với hắn. Thế mà….
“ Ơ, emm em….” Tôi lung túng cứ lắp ba lắp bắp hông nói thành câu .
“ Cô ơi , em thấy chuyện này để em giải thích thì tốt hơn !”
Tôi ngây người nhìn Kim Nguyệt Dạ , tên khốn này định nói gì nữa đây ? định làm mọi chuyện rối tung lên chắc ! Không được…không được..
Tôi nuốt nuớc miếng rồi lấy hết hơi nói thật lớn .
“ Em hứa với cô sau hôm nay em sẽ tuân thủ những gì đã hứa với cô, chuyện hôm nay chỉ là hiểu lầm..”
“ Bé Hựu Tuệ ! bé hứa gì với cô thế !” Hắn ngạc nhiên hỏi tôi .
Hừ ! Ngươi…ngươi dám trước mắt mọi người gọi tôi là ‘bé’ sao ?
“ Hứa từ này không dính líu đến cậu nữa ! được chưa .”
“ Không được” Kim Nguyệt Dạ gắt lên nhìn sang cô hiệu trưởng .
“ Vậy thì em đưa ra một lý do chính đáng !” Cô hiệu trưởng kìm lửa giận , giọng nói như muốn ‘ dội bom’ cả trường ...