The Soda Pop

Ôsin nổi loạn

Posted at 27/09/2015

776 Views

.. Hay quá.

Kim Anh nheo mắt dò hỏi :

- Cưng thích thằng Tú Anh nhà chị lắm à.

Trâm Nhi ngại ngùng đỏ mặt nhưng gật đầu cái "rụp". Thấy vẻ mặt cô bé chứa bao niềm hạnh phúc , đúng là trẻ con.

- Hay chị giúp cưng làm quen với Tú Anh nhé.

- Liệu có được không..

- Được mà. Chủ nhật tuần này là sinh nhật của bạn chị với thằng Tú Anh. Em phải đi cùng chị đến đấy rồi chị sẽ giới thiệu em với thằng Tú Anh. Hôm đấy cũng là Halloween em phải make up cho ấn tượng vào đấy nhớ. Hay thôi đến nhà chị để chị make up cho cưng luôn.

" Chủ nhật tuần này cũng là sinh nhật tên Thế Du gì đấy, ba mẹ mình chơi với ba mẹ hắn. Lại còn bắt mình đi theo nữa chứ. Thôi kệ cùng lắm là trốn. Vì Tú Anh phải liều thôi." Trâm Nhi gật đầu :

- Quyết định vậy đi. Nhờ cả vào chị đấy.

Kim Anh cười toe toét vì chuẩn bị được làm trách nhiệm khác.

- Yên tâm. Vào tay chị thì Tú Anh cũng là của em thôi. Haha.

Hai chị em cười sảng khoái.

Vừa đi hai người vừa tìm cách tiếp cận Tú Anh. Không biết thân từ lúc nào.

Kim Anh cảm thấy Trâm Nhi rất dễ thương và cỏ vé rất hòa động nhưng không hiểu vì sao lại không có người bạn thân nào. Và cô đã hứa làm người bạn thân đầu tiên của cô.

Trâm Nhi cảm thấy Kim Anh rất dễ mến, không những tính cách mà cách nói chuyện cũng rất hợp với cô. Lần đầu trong đời cô cảm thấy cần một người bạn thân để tâm sự san sẽ những buồn vui của mình.

.............

Vừa về đến gần nhà, cô thấy có một bóng người đang khoanh tay, đứng tựa lưng vào tường, vẻ mặt thờ ơ. " Cậu ta đến đây làm gì nhỉ."



Chương 20:


Vừa về đến gần nhà, cô thấy có một bóng người đang khoanh tay, đứng tựa lưng vào tường, vẻ mặt thờ ơ. Trong ánh nắng, anh như một vị hoàng tử. Nhưng đấy là đối với những cô gái khác. Còn với Kim Anh, cô xám mắt suy nghĩ

" Cậu ta đến đây làm gì nhỉ." . Kim Anh chợt há hốc mồm ra. " Chẳng nhẽ đến mách ba mình về vụ cúc áo rồi bắt ba mình trả nợ ư? ". " Không thể nào, mình ở nhà thì chết với ba, không được, phải trốn thôi."

Nghĩ đến tương lai đen kịt sắp tới Kim Anh quay đầu 180*. Đúng lúc Tử Ký ngẩng đầu nhìn về phía đấy, anh chạy theo . Kim Anh vừa chạy vừa ngoái lại nhìn thấy Tử Kỳ đang mặt mũi hầm hầm, ánh mắt như viên đạn ý nói " Cô dừng lại.".

" Chẳng nhẽ cậu ta quyết tâm giết mình sao. Không thể để bị bắt."

Tiếp tục tăng tôc. Tử Kỳ đằng sau sám mặt, hét :

- Nhỏ kia, đứng lại.

Kim anh bỏ ngoài tai. " Dừng lại để mà chết à." . Cắm đầu chạy, nói vọng lại sau :

- Không.

Kim Anh nhất quyết khôg dừng lại.

- Á....

- Á....

Đấy là tiếng hét của Kim Anh sau khi thấy một bàn tay rắn chắc đặt lên vai mình. Nhưng bàn tay đó tự dưng rơi khỏi vai cô.

- Hự...

Tiếng rên của Tử Kỳ vang lên, Kim Anh quay đầu lại sững sờ khi thấy Tử Kỳ ngồi bệt xuống tay bóp lồng ngực, từng hơi thở rít lên. Cô đập nhẹ lưng anh, vuốt xuôi xuôi, hỏi dồn :

- Này, cậu bị làm sao vậy?

- Sao thể hả.

- Đừng làm tôi sợ chứ.

Tử Kỳ he hé mắt ra, chỉ thấy ánh nắng chói chang rọi thẳng vào mắt, bất giác nheo mắt lại đưa tay lên qua đầu tránh ánh nắng. Lồng ngực thở phập phồng dữ dội, gương mặt trắng bệch đang dần trở lại vẻ hồng hào dưới nắng .

Kim Anh lo lắng, đã nợ tiền hắn lại còn chuẩn bị xảy ra án mạng. Hắn mà chết ở đây chắc ngày mai cô cũng chết với mọi người nhất là fan của hắn luôn quá. Hu hu...

- Cậu đừng có chết nhé. Dậy đi.

Đưa ánh mắt rã rời nhìn cô :

- Không sao.

Kim Anh thở phào nhưng vẫn còn thắc mắc không biết Tử Kỳ bị làm sao. Con trai gì mà chạy được mấy chục mét đã lăn quay. Cô đỡ anh ngồi dậy hỏi lại :

- Có thật là không sao không. Nói tôi biết đi sao tự nhiên cậu lại ngã quỵ ra giữa đường vậy.

Tử Kỳ nhăn nhó, cũng chỉ tại cô không nghe anh bảo đứng lại cứ chạy thục mạng thì anh đâu đến nỗi nãy, anh ngao ngán :

- Thật ra.....