XtGem Forum catalog

Nhẹ bước vào tim anh

Posted at 25/09/2015

1109 Views

.

Gió lạnh...làm yên tĩnh phần nào những cảm xúc đang tung nhảy trong tôi.

Trên kia ...là bầu trời đầy sao ...lấp lánh lấp lánh.

Mỗi ngôi sao đều hệt như một viên kim cương nhỏ phát ra hàng ngàn ánh sáng ...

Ồ, kim cương ư ?

Cỏ bốn lá kim cương...

Tôi cẩn thận đưa viên kim cương ấy ra.

Lóe sáng...ánh sáng này lấp lánh và tuyệt đẹp hơn bất kì ngôi sao nào trên bầu trời kia.

Tôi đưa tay nhè nhẹ chạm lên từng lá cỏ...

Niềm tin ...

Hy vọng...

May mắn...

Tình yêu...

Tất cả ...tôi đều có hết rồi phải không ?

***

Anh nhìn vào tên hiển thị đang nhấp nháy trên màn hình trắng, tia ấm áp ngay phút chốc liền ngự trị lấy đôi mắt vẫn luôn lạnh lẽo kia :

- Vy Anh.

- Vâng, là em. Anh đang còn ở trong công ty à ?

- Ừ. Chơi một ngày rồi mà không mệt ?

- Không mệt tí nào cả. Em rất rất vui. À , em đang ngắm sao.

- Ngắm sao ? – Anh nhíu mày, đi tới cạnh cửa sổ. Nơi này khó nhìn thấy rõ bầu trời rồi.

- Vâng. Anh Duy Phong ...

Anh im lặng lắng nghe, giọng cô ấy không được bình thường lắm.

- Cảm ơn anh nhé .

- Vì sao ?

- Ừm..Cỏ bốn lá ấy...thật sự là có hiệu nghiệm. Bố em...về rồi.

Anh mỉm cười.

- Anh có đang ngắm sao không ?

Anh kéo chiếc rèm cửa, bầu trời hôm nay đúng là có thật nhiều sao.

Lấp lánh và rực rỡ..

Giọng anh thật nhẹ nhàng:

- Ừ. Rất nhiều sao.

Ngồi phía sau, thư kí Hoàng ngó nghiêng nhìn bầu trời đêm đen tuyền một màu, lại còn là màu đen kịt nữa chứ. Thư kí Hoàng lắc đầu thở dài :

- Khi yêu , thị lực sẽ trở nên kém đi sao – rồi người nhiều chuyện này đẩy cặp kính – thế này thì mình phải cẩn thận mới được.

Giọng Vy Anh lại vang lên, pha thêm sự hỗn loạn :

- Duy Phong, em không biết nên làm thế nào cả ?

- Em sao vậy ?

Lại nói năng lộn xộn nhưng anh có thể hiểu rất rõ :

- Em không biết ! Em cảm thấy mình hạnh phúc quá ! Em không biết đâu . Hức...Em không biết !

Nước mắt là sự thể hiện vụng về của hạnh phúc.

Anh cười nhẹ :

- Đừng khóc nhé !

- Em vui quá mà. Duy Phong , anh không biết đâu. Em...cũng không biết nữa.

- ....

- Duy Phong ...anh giống như là mang cả thế giới cho em vậy !

Rồi hai người cùng rơi vào im lặng...cùng cảm nhận...

Cảm nhận thấy hạnh phúc xen lẫn trong từng hơi thở và từng nhịp đập.

Khoảnh khắc này....