Pair of Vintage Old School Fru

Mưa nhỏ hồng trần

Posted at 27/09/2015

1066 Views

Hứa Dực Trung bấm còi xe, gọi.

Nghiêu Vũ lẳng lặng lên xe.

"Em đi đâu? Bảo là cho anh năm phút, vậy mà anh phải đợi mãi!".

"Làm sao em biết anh đi nhanh như vậy? Em tưởng anh đang ở tập đoàn, đến đây cũng phải mất kha khá thời gian. Lúc em gọi điện anh đang ở đâu?". Lần thứ ba cô nhắc lại câu hỏi đó.

"Anh định đón em, nên loanh quanh gần đây".

"Một mình không có việc gì lại loanh quanh tận hai tiếng đòng hồ, anh rỗi rãi như vậy à?".

"Thật mà, nghĩ xem, bọn em nói chuyện, anh đến cũng không tiện, đành loanh quanh trên phố đợi. Em vừa gọi là anh phóng đến ngay". Hứa Dực Trung cười đắc ý, tự khen.

"Hứa Dực Trung, em hỏi anh một chuyện. Hôm nay thấy Trương Lâm Sơn và Đỗ Lối ăn cơm với nhau, em rất băn khoăn. Anh nói Đỗ Lối chuyển sang phòng kế hoạch nên cần gặp sở quy hoạch thành phố. Có đúng là phải thường xuyên gặp?".

Hứa Dực Trung vốn rất sợ cô hỏi vấn đề đó, nghĩ một lát trả lời: "Có lẽ chỉ là gặp gỡ bình thường. Tiểu Vũ, em đừng như các bà lắm điều, cứ thấy đàn ông đàn bà đi với nhau, ăn với nhau là suy diễn lung tung. Vốn không có gì, lại bị làm rối lên, thành ra có chuyện".

"Ồ, vậy là, anh nói em đa nghi?". Nghiêu Vũ trợn mắt nhìn Hứa Dực Trung. "Anh ngại gì? Nếu không ngại, sao phải nói dối?".

Hứa Dực Trung giật mình, kinh ngạc liếc trộm cô.

"Anh có dám nói anh không ngại? Rõ ràng biết Trương Lâm Sơn và Đỗ Lối ăn xong lại đi uống cafe. Anh vẫn không chịu nói rõ!".

"Tiểu vũ".

"Anh nói đi, có chuyện gì?".

Hứa Dực Trung dừng xe bên đường, giọng nghiêm túc: "Tiểu Vũ em đừng suy diễn được không, Sơn Tử và Đỗ Lối thực sự không có gì!".

"Anh biết từ lâu rồi đúng không? Thế nào là không có gì? Thế nào mới là có gì? Anh như vậy là bao che cho bọn họ, khi thực sự có vấn đề, Tuệ An sẽ ra sao?". Nghiêu Vũ giận dữ cao giọng.

Hứa Dực Trung không biết giải thích thế nào, lại không muốn Nghiêu Vũ hiểu lầm, cân nhắc mãi, nói: "Sơn Tử và Đỗ Lối chỉ ngưỡng mộ nhau. Không có... chuyện đó".

Nghiêu Vũ đột nhiên phẫn nộ: "Em và Đồng Tư Thành cũng ngưỡng mộ nhau. Bây giờ em tìm anh ấy ăn uống, nói chuyện".

"Em dám!". Hứa Dực Trung xám mặt, hét.

"Em và anh ấy cũng ngưỡng mộ nhau. Không phải tình cảm đó. Sao em không dám? Em còn rất thẳng thắn nữa kia!".

"Đó là chuyện của Sơn Tử và Đỗ Lối, chúng mình có cần cãi nhau vì họ không?". Hứa Dực Trung không hiểu Nghiêu Vũ. Theo anh, hai người đó dường như là tình cảm đơn thuần. Thỉnh thoảng hẹn đi ăn, uống trà, nói chuyện, chỉ có vậy.

Trương Lâm Sơn đã nói với anh, anh ta và Đỗ Lối ngưỡng mộ nhau, Hứa Dực Trung cũng có thể hiểu. Tuệ An tuy rất tốt, nhưng là người vợ tốt, nhiều khi lại không thể là tri kỉ.

Nhu cầu của đàn ông rất đa dạng. Ngoài vợ, vẫn cần bạn gái, cần được tôn sùng, cần được hiểu, chia sẻ, thậm chí cần mới mẻ và đột phá. Hứa Dực Trung hiểu Trương Lâm Sơn, cũng hiểu tình cảm của Đỗ Lối với anh ta. Vì vậy anh ngầm ủng hộ Đỗ Lối chuyển sang phòng kế hoạch, nơi có quan hệ nhiều với phòng quy hoạch thành phố.

"Anh biết, anh đã biết từ trước! Anh không nghĩ như thế, nên mới cho là bình thường. Như anh nói, đó là chuyện của Trương Lâm Sơn và Đỗ Lối, nhưng anh đừng quên Trương Lâm Sơn là chồng Tuệ An. Không phụ nữ nào thích thấy chồng mình "ngưỡng mộ" một phụ nữ khác. Từ ngữ dùng quả là cao tay! Anh nói đi, Hứa Dực Trung, thế nào là không có gì? Theo anh phải lên giường với nhau mới là có gì? Bây giờ em với anh đã "có gì" rồi, nếu không chẳng có gì hết phải không?".

Nghiêu Vũ nói liền một hơi, nhìn anh. "Em hơi thất vọng về anh, không phải vì chuyện này mà vì quan điểm của chúng ta khác nhau. Em không muốn sau này, anh cũng nói với em, anh và một phụ nữ khác ngưỡng mộ nhau, lại còn dám nói trắng ra như vậy! Tạm biệt!".

Nói rồi cô đẩy cửa xe bước xuống, đi thẳng. Hứa Dực Trung xám mặt. Phụ nữ! Đó chính là phụ nữ. Chẳng trách đàn ông chệch khỏi quỹ đạo, tất cả đều do bọn họ gây nên. Lấy cô nghĩa là mất tự do, ăn bữa cơm nói chuyện với một phụ nữ khác đã coi là chuyện tày đình! Anh tức giận hồi lâu, đột nhiên nhớ lại câu nói cuối cùng của Nghiêu Vũ, giậm chân, lầu bầu, rút di động gọi cho cô. Quả nhiên, đúng như dự đoán, cô tắt máy.

Hứa Dực Trung tức phát điên. Nghiêu Vũ lại thế rồi, cứ có chuyện gì bực mình là tắt máy, làm sao tìm được cô? Lại định mất tích thêm nửa năm nữa? Anh cười gằn, gọi cho Đỗ Lối. "Đỗ Lối, nhà Nghiêu Vũ ở đâu?".

Trước đây anh không muốn hỏi Đỗ Lối vì Nghiêu Vũ không thích. Anh hi vọng những gì mình muốn biết, Nghiêu Vũ sẽ nói với anh, chứ không phải qua người khác, nhất là qua Đỗ Lối.

"Dực Trung, em không biết. Anh đợi một chút, em hỏi bố". Đỗ Lối cười, mấy phút sau gọi lại: "Nghe nói là ở số 70 đường Đình Vân dưới chân Tây Sơn. Anh cứ đến đó hỏi."

Hứa Dực Trung nghe xong thấy địa chỉ rất quen, nhưng không nghĩ ra. Lái xe đến số 70 đường Đình Vân dưới chân Tây Sơn. Đến cổng bị bảo vệ ngăn lại: "Tìm ai?".

"Nghiêu Vũ".

"Xin hỏi có hẹn trước không?".

"Không".

"Vậy có điện thoại nhà riêng cô ấy?".

"Không".

"Anh chưa liên hệ, không thể vào!".

Hứa Dực Trung hơi cuống: "Anh có thể giúp tôi gọi điện đến nhà cô ấy hỏi được không?".

Người bảo vệ chần chừ một lát, tra sổ, "Xin lỗi, ở đây không có ai là Nghiêu Vũ".

"Cô ấy ở cùng bố mẹ, là bạn gái của tôi".

Người bảo vệ rõ ràng nghi ngờ, nhưng vẫn giữ lịch sự: "Vậy phiền anh liên hệ với cô ấy rồi hãy quay lại".

Hứa Dực Trung ngẩn ngơ mãi chưa đi, nhìn vào trong lần nữa, mới sầm mặt phóng xe đi. Vừa lái xe vừa nghĩ, xem đấy, làm gì có đàn ông nào không biết nhà người yêu ở đâu, điện thoại cũng không liên lạc được? Chuyện kì lạ như vậy chỉ xảy ra với anh.



Chương 48 - Không tin tình bạn

Từ đầu đến cuối cô chỉ nói với Trương Lâm Sơn: "Em cũng muốn anh vui vẻ, anh phải đối tốt với Tuệ An, em không muốn phá vỡ gia đình anh, không muốn cướp chồng của cô ấy, chúng ta chỉ là hai con chuột sưởi ấm cho nhau".

Nghiêu Vũ đợi Đỗ Lối rất lâu. Cô không định để Tuệ An biết chuyện này. Nhưng muốn hỏi Đỗ Lối.

"Cậu không biết Dực Trung chạy khắp nơi tìm cậu? Tôi đã cho anh ấy địa chỉ nhà cậu, chắc anh ấy vẫn chưa vào được". Đỗ Lối nhìn thấy Nghiêu Vũ ở dưới tầng.

"Đỗ Lối, tại sao? Tại sao là Trương Lâm Sơn mà không phải là Hứa Dực Trung?".

Đỗ Lối giật mình: "Đừng nói bừa. Người tôi thích vỗn là Hứa Dực Trung!".

"Sao? Hứa Dực Trung và tôi yêu nhau cậu không ghen?".

"Cũng chẳng còn cách nào, tình cảm không thể gượng ép. Lẽ nào muốn tôi ghen cậu mới thỏa lòng hiếu thắng?"...