Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Posted at 25/09/2015

1337 Views



Nhiều chuyện, ko đau mới lạ.... Hu hu hu... Đau quá má ơi....

Nhưng đối vs tôi, "thua cuộc" còn kinh khủng hơn là "đau"!

"Ồ bé hựu Tuệ.. Bé cuối cùng cũng đuổi kịp rồi cơ à!" Kim Nguyệt Dạ vừa chạy vừa quay lại nhìn tôi.

"Đúng... đúng thế, tôi.. tôi đuổi kịp... là đương nhiên..." Tôi có nén cơn đau, gồng người tăng tốc lần nữa, vượt qua mặt tên Kim Nguyệt Dạ. Thấy vậy hắn giật mình, nhưng lúc sau hắn cũng bắt đầu tăng tốc, mím môi chạy đến bên cạnh tôi:" Bé hựu Tuệ hăng quá!"

" Đương... đương nhiên! Hôm nay... tôi... phải thắng cậu... bằng bất cứ giá nào!"

"Hơ hơ hơ, vậy có lên nhé!"

"Hừ, Kim Nguyệt Dạ, sao cậu dám cười bắt chước tôi!"

"..."

"Này, cậu.. dám lơ tôi đi hả!"

Tôi lao lên! Kim NGuyệt Dạ, hôm nay bản cô nương quyết hơn thua với ngươi! Tôi cố nén cơn đau tăng tốc chạy, vượt qua Kim Nguyệt Dạ.

"Tình hình cuộc thi hiện nay như sau, chạy ở vị trí số một là Tô Hựu Tuệ trường Minh Đức, Kim Nguyệt Dạ trường Sùng dương ở vị trí số 2, còn các tuyệt3 thủ khác do chân quá đau nên ko chạy nữa mà chậm rãi đi bộ, cách rất xa 2 tuyển thủ đang chạy phía trước. Woa, thật gay cấn, trong lịch sử thể thao toàn năng, chưa từng có nữ sinh nào giành giải quán quân, lẽ nào hôm nay lịch sử sẽ sang trang mới..."

Đúng lúc tôi sắp bị Kim Nguyệt Dạ vượt qua, ko biết "mọc" ở đâu ra mấy nữ sinh trường Sùng Dương, tay cầm hoa và nước uống gì đó chắn đường của hắn.

"Dạ! Cố lên! Em yêu anh! Anh hãy nhận lấy quà của em!"

Dạ đáng thương quá! Chân bị kẹp bao nhiêu là kẹp thiên sứ. Đừng vội, để em gỡ giúp anh.... hu hu hu hu..."

"Kim Nguyệt Dạ, chúng em yêu anh!"

"Kim Nguyệt Dạ, em..."

...

Khà khà khà, đúng là trời giúp ta, có lẽ mấy fan cường đó nhìn thấy chân của thằng ch Kim Nguyệt Dạ bị kẹp chin chít kẹp thiên sứ, đau lòng ko chịu nổi nên chạy bổ ra.
"Tôi... tôi còn lâu mới thua cậu!" Nhè lúc thằng cha nó còn mải đối phó vs đám fan cuồng, tôi dốc sức chạy, bỏ lại Kim Nguyệt Dạ phía sau.

Đích ở ngay trước mắt! Xông lên, ô la la la la!

"Tô Hựu Tuệ cố lên!"

"Ôi, Tô Hựu Tuệ kiên cường thật, chân bị kẹp bao nhiêu thế kia mà ko đau sao? Đáng phục thật!"

"Tô Hựu Tuệ, tôi ủng hộ bạn! Bạn là niềm tự hào củng trường Minh Đức!"

Cuối cùng tôi về đích trước tên Kim Nguyệt Dã, chiến thằng tôi mòn mỏi đợi chờ bấy lâu nay đã thành hiện thực. Tôi xúc động đến suýt rơi nước mắt.


FOUR

"Bé Hựu Tuệ, đừng quên là còn hai hạng mục thi đấu nữa nhé, người giữ vững bản lĩnh đến cùng mới là người chiến thắng!"

Hơ! Không biết tên Kim Nguyệt Dạ theo kịp tôi từ lúc nào vậy? Oái, gượm đã, tên đó lại còn cười toe toét nhảy lên cây cầu thăng bằng lung lay như răng bà lão dìa gần hai mươi mét trước tôi! Đáng ghét! Thằng cha đó ko để tôi có chút thời gian hưởng thức hương vị chiến thắng sao!

Tôi "xử lí" đống kẹp thiên sứ trên chân nhanh như điện giật, sau đó cắn răng, bước xiêu xiêu vẹo vẹo lên cây cầu thằng bằng.

Oái! trò này còn khó hơn so với tuôi tưởng tượng! Cầu hẹp ơi là hẹp, chỉ đặt vừa đúng một cái chân, nếu chẳng may bất cẩn... tôi đang mải nghĩ ngợi, người đã bắt đầu lắc lư, suýt thì ngã chỏng vọng xuống

Lúc tôi cố sống cố chết giữ lại thăng bằng, cái loa của tên MC lại chĩa vào nói:

"Các bạn thân mết, hiện tai có tất cả sáu mươi tuyển thủ đk bước tiếp vào hạng mục thi đấu thứ 2: Giữ thăng bằng. Trường Sùng Dương và Minh Đức mỗi bên chiếm một nửa quân số. Ngoài ra xin giải thích rõ luật chơi vs mọi người là: Cuộc thi thứ 2 giữ thăng bằng này ko đơn giản như mọi người thấy đâu, vì những tuyển thủ trên cầu lúc nào cũng có thể bị tuyển thủ bị loại ở vòng trước dùng bóng ném, do đó phải khéo léo tránh đk..."

Cái gì? Dùng bóng ném? Tôi còn chưa kịp định thần thì trên đỉnh đầu bóng đã bay rợp trời. Tôi hốt hảng bám chặt lấy cây cầu gỗ, trông bộ dạng như thạc thùng bám tường.

Từ trước đến giờ trường minh đức với Sùng Dương chẳng khác gì nước vs lửa, chính vì vậy nếu hai bên mà ném bóng thì làm gì có chuyện nương nhẹ tay, bị "xơi" phải bóng chắc chắn đau tái mặt! Chưa kể cầu thăng bằng cách mặt đất hơn một mét nữa....

Nghĩa đoạn, sau lưng tôi bổng vang lên tiếng thét muốn nổ màng nhĩ.

"Á!" Tôi chưa kịp định thần thì nghe thấy tiếng thét thảm thiết...

Quay đầu lại nhìn! Một "đồng đội" trường Minh Đức vừa bước lên cầu đã ngã lăn quay xuống. Tôi căng thẳng nước nước bọt.

"Kim Nguyệt Dạ cố lên!"

"Dạ, cẩn thận đấy!"

..

Phía trước mặt, Kim Nguyệt Dạ cũng bước đi có vẻ hơi khó khăn. Tôi nhắm nghiền mắt lại. Đứng trên cầu ko nhúc nhích, ko dám đối mặt vs sự thật quá phu phàng. Tôi phải làm gì đây?

"Dạ! Kim Nguyệt Dạ! Cố lên! Đánh bại Minh Đức!"

"Minh Đức number 1! Minh đức cố lên!"

"Dạ! Kim Nguyệt Dạ! Cố lên! Đánh bại Minh Đức"

"Minh Đức muôn năm! Minh Đức cố lên!"

Ở bốn phía cây cầu thăng bằng, đội cỗ vũ của 2 trường gân cổ lên gào thét.

"Ha ha ha ha baby Hựu Tuệ, anh đến cỗ vũ cho em đấy!" Cái tên đầu đất Anh Tỉnh Ngạn lại lù lù xuất hiện trước mặt tôi, xung quanh hắn có bao nhiêu cánh hoa đê mê tung bay. Chú ơi, tôi còn chưa đủ hoa mắt chóng mặt hay sao?

"hưu Tuệ, bà cố lên!" Ko biết Tô Cơ cùng Hiểu Anh có mặt từ lúc nào, bên cạnh còn có cả Lý triết Vũ nưa. Sao cậu ấy lại ko tham gia hạng mục thứ hai nhỉ, lẽ nào do tôi nên cậu áy bị lỡ thời gian, mất quyền thi đấu...

XtGem Forum catalog