Shock tình
Posted at 25/09/2015
847 Views
.hắn suýt làm hại tôi ! hức hức....- Nim hoảng sợ kể lại.
- Cái gì ???? – lần này thì Devil đứng bật dậy, đôi mắt căng ra để lộ những tia nhìn sắc lẻm, cậu nhóc dường như không tin được những gì mình vừa nghe, làm sao có thể được chứ khi mà cậu đang nằm sát bên bạn gái của mình nhưng lại không biết được Nim đang gặp nguy hiểm ?. Mặt Devil đỏ bừng lên, hai tay nắm chặt. Thoáng chốc cậu nhóc nghĩ phải chăng Nim vừa bị mộng du, nhưng nhìn đống chăn gối hỗn độn và chiếc ga giường bị kéo lệch xiên xẹo trước mặt mình cùng những dấu giày in hằn trên nền sàn gỗ, Devil mới đau lòng biết rằng đó là sự thật.
Nim ngắt quãng kể cho Devil toàn bộ sự việc vừa diễn ra. Khuôn mặt cậu nhóc biến đổi liên tục. Ánh mắt càng lúc càng chứa đầy căm phẫn. Một nỗi nhục nhã dâng trào trong tâm trí Devil, làm sao mà một đại thiếu gia, một trùm dân chơi đầy sức mạnh và uy quyền như cậu lại không thể bảo vệ được người mình yêu ngay khi đang kề cận bên cô ấy ???? Một điều tưởng chừng như quá vô lý lại xảy ra, nghiệt ngã đến đau lòng.
Dường như vượt qua giới hạn của cái gọi là bình tĩnh, Devil quay lưng định chạy đi xử lý đám quản lý khách sạn vì dám để kẻ lạ đột nhập vào phòng tấn công khách. Nhưng Nim đã vội vã níu tay lại, áp sát người mình sau lưng cậu nhóc, nước mắt vẫn hoen mi...
- Đừng đi, tôi sợ một mình, tôi sợ lắm rồi !
Devil mím chặt môi quay lưng nhìn Nim rồi đưa đôi tay ôm chặt lấy cô bé. Tưởng chừng lúc này cậu nhóc có thể khóc được, khóc vì hận chính bản thân mình không thể bảo vệ được Nim. Nhưng nỗi căm giận đang dần dần lấn át tâm trí Devil, ánh mắt cậu nhóc sắc lên ghê sợ. Devil vỗ nhẹ vai Nim :
- Tôi thề sẽ tìm được nó ! Kẻ nào đụng vào bạn chính là muốn tắm máu với tôi.
CHAP 113: SỢI DÂY CHUYỀN HÌNH MẶT TRỜI...
Phải mất gần 15 phút Nim mới có thể bình thường trở lại. Devil vừa đưa cốc nước cho cô bé vừa ân cần hỏi han :
- Hết sợ chưa ? Mà hồi nãy nó đã làm gì bạn chưa ?
- Cũng may nó không làm gì, chỉ.... – Nim cảm thấy khó nói vô cùng.
- Chỉ sao? – Mặt Devil bỗng dưng biến sắc.
- Chỉ…chỉ là….nó có hôn vào má tôi….- Nim cúi đầu.
- Mẹ kiếp! – Devil nghiến răng, cốc nước trên tay dường như có thể nổ tung vì lực bóp chặt của bàn tay cậu nhóc – Làm sao lúc đó tôi lại không nghe thấy gì nhỉ?
Nim giật bắn mình trước thái độ của Devil. Nhưng cái tính hay ghen và mỗi khi ghen là cực kì đáng sợ của cậu nhóc đã là chuyện nằm trong dự tính của cô bé…
- Chẳng lẽ bạn bị bỏ thuốc mê? Vì khi tôi lay mạnh bạn thì bạn vẫn không thức, chỉ khi tôi lấy nước tạt vào thì một lát sau bạn mới tỉnh! – Nim nghiêng nghiêng đầu.
- Thuốc mê???- Devil thốt lên rồi tự dưng khựng lại. Đôi mắt sáng lên một cách bất thường. – Chẳng lẽ là vì cái đó…????
………………………………..
Đang đưa cốc nước lên miệng định uống một ngụm thì chợt mắt Nim sáng lên. Có cái gì đó lấp loáng dưới nền nhà gần chân giường.
- Cái gì thế nhỉ? – Nim vừa nói vừa cúi người xuống nhặt lên. Devil lúc này đang thay áo quần trong nhà tắm để chuẩn bị đi xử tội ban quản lý khách sạn.
Đưa “vật thể lạ” trước mặt ngắm nhìn hồi lâu. Bỗng dưng đầu óc Nim quay cuồng….
Đó là một sợi dây chuyền…..
Một sợi dây chuyền có mặt tượng là hình mặt trời………
Nim bắt đầu toát mồ hôi hột. Cho dù trí nhớ của cô bé không tốt lắm nhưng Nim hoàn toàn có thể chắc chắn đây chính là sợi dây chuyền mà 5 năm trước cô bé đã từng nhìn thấy. Nó thuộc về một con người mà mãi về sau này, trong mỗi cơn ác mộng bởi quá khứ dằn vặt luôn có hình ảnh của người ấy…Đứa trẻ bị mất một ngón chân……….
- Sao thế???? – Devil vừa mở cửa phòng tắm vừa nhìn Nim hỏi.
- À ờ…không…không sao! – Nim ú ớ, nhưng không hiểu vì sao cô bé không muốn nói cho Devil biết về sợi dây chuyền này, từ tận sâu trong đáy lòng, qua những gì nhìn thấy, Nim cứ đinh ninh rằng, kẻ lạ mặt vừa mới tấn công mình không hề có ý định làm hại cô bé….
…………………………………
Tại văn phòng của ban quản lý khách sạn.
Nim không vào trong đó mà chỉ đứng trước cửa. Xung quanh cô bé là mấy chục tên vệ sĩ do Devil gọi đến đứng “dàn binh bố trận” cứ như thể là đang bảo vệ Tổng thống. Mấy nhân viên phục vụ phòng cùng mấy người tiếp tân đứng chen chúc nhau coi diễn biến sự việc. Không biết Devil vào trong ấy nói cái gì đó mà vài phút sau tức tốc ông tổng giám đốc khách sạn phải lái xe tới tham dự vào cuộc nói chuyện đặc biệt này.
Nim đứng ngoài nhìn vào. Chả hiểu Devil đang muốn làm gì. Khi cậu ta đã nổi điên lên thì không ai ngăn cản được những gì cậu muốn làm. Nim chỉ biết đứng xoa xoa tay chờ đợi….
Hơn nửa tiếng đồng hồ sau, cánh cửa phòng mở ra. Devil trong bộ dạng nghiêm túc đến đáng sợ rảo từng bước nhanh về phía Nim, đồng thời ông giám đốc khách sạn trong trạng thái vô cùng lo lắng cũng bước ra theo sau. Tiếp đó ông ta cho tập hợp hết tất cả nhân viên khách sạn trước tiền sảnh, lên tiếng dõng dạc:
- Các anh chị làm việc cả tối nay có thấy ai lạ mặt bước vào khách sạn không?
Đáp trả lại câu hỏi ấy là sự im lặng đến nghẹt thở. Ai cũng cúi đầu không dám ngẩng lên. Chắc hẳn không ai muốn mình bị dính dáng tới vụ việc này. Nhưng với ánh mắt quan sát tinh tưởng và cực kì nhạy bén, Devil phát hiện ra một người phục vụ phòng là nữ, tầm 40 tuổi đứng ở góc trái của hàng đang có biểu hiện hết sức hoang mang lộ ra trên nét mặt. Với hoàn cảnh sống và trưởng thành đặc biệt của mình, từ lâu Devil đã quen đối phó với cuộc đời phức tạp này bằng cách nhìn vào nét mặt và đoán được họ muốn gì và làm gì. Như lần này vậy, cậu nhóc tiến nhanh lại phía người đàn bà trong bộ quần áo phục vụ, nói trong giận dữ:
- Có phải bác biết chuyện gì đó liên quan đến vụ việc này phải không?
Ngay lập tức người phụ nữ ấy giật bắn mình ngẩng lên, mặt đỏ như gấc chín, phải mất một vài giây môi bà ta mới mở ra để thốt lên những câu nói run rẩy:
- Không…không….tôi…không biết gì hết! Từ chiều đến giờ tôi chỉ làm việc của mình thôi! Tôi….tôi….không biết đến kẻ mặc áo đen đó đâu…..!
Đồng loạt những người xung quanh đổ dồn mọi ánh mắt về phía bà ta. Riêng Devil thì ngạc nhiên thấy rõ, cậu nhóc đưa đôi mắt sắc lẻm nhìn thẳng vào mặt người phụ nữ đang mất tinh thần:
- Đúng là bác đã biết chuyện gì rồi. Vì lúc nãy chúng tôi không hề nói kẻ lạ mặt ấy mặc áo đen, vì sao bác lại nói “không biết đến kẻ mặc áo đen đó đâu”?
Mắt bà ta trợn tròn lên. Sắc mặt tái mét.
CHAP 114: LY RƯỢU OAN NGHIỆT....
- Không thể trốn tránh được đâu. Bác mau nói đi ! – Devil đã bắt đầu mất bình tĩnh.
- Ơ ! Tôi...tôi...
Sau gần nửa tiếng đồng hồ dùng mọi biện pháp, bạo lực có, khuyên giải có, tóm chung lại là vừa đấm vừa xoa, cuối cùng Devil cùng ban quản lý khách sạn cũng khiến người phụ nữ nói ra sự thật. Bà ta không dám nói đơn giản chỉ vì tâm lý sợ mất việc, suốt buổi nói chuyện bà ta cứ luôn miệng cầu xin mấy ông sếp của khách sạn đừng đuổi việc mình vì bà còn phải nuôi một ông chồng thất nghiệp và mấy thằng con quậy phá. Đúng là mọi gánh nặng cuộc sống luôn đè lên vai người phụ nữ...
Theo như lời của người phụ nữ quét dọn phòng thì tầm 8h tối, trong lúc đang đẩy xe chở ga giường bẩn của khách đi giặt thì bà thấy một thanh niên mặc áo khoác đen, quần đen, giày đen, mái tóc hơi xồm lên đứng quay lưng nói chuyện với Ly – cô tiếp tân khó chịu mà lúc đầu Nim và Devil chạm trán khi vào khách sạn. Vì hành lang lúc đó vắng người, điện đóm lại mờ mờ, mắt bà lại kém nên không nhìn rõ được khuôn mặt của người thanh niên đó. Nghĩ chuyện không liên quan đến mình nên bà cũng chẳng mấy để tâm rồi tiếp tục đẩy xe đi về cuối hành lang. Nhưng tầm 8h30 tối đó, trong lúc đang quét dọn phòng 566 – phòng nằm cách phòng Nim và Devil đang ở đúng 2 căn phòng nữa thì bà lại bắt gặp gã thanh niên lạ mặt ấy đứng lấp ló ngoài cửa phòng 563 – phòng Nim. Điều bà ta thấy thắc mắc là tại sao người đó cứ tiến tới gõ cửa xong rồi chạy thật nhanh vào sau bước tường gần cầu thang tránh né, bà ta đếm có đúng 3 lần người thanh niên đó làm như thế...