Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Posted at 25/09/2015

902 Views

.. Mes tìm tới em để rửa trôi những vẩn đục của một con ác quỷ, nhờ em khử trùng bàn tay máu…

… thì ra… hắn cũng còn một chút lương tâm… thì ra tất cả những con quỷ ở đây đều có trái tim… và đã thể hiện những nỗ lực của mình nơi em - sứ giả của Thượng đế.

Đã có quá nhiều tội lỗi, nên những người đàn ông này mới tìm đến một số phận cơ cực cầu mong được vơi bớt dã tâm.

z

Ruby vẫn không từ bỏ, cô ta lại năn nỉ Perry. Nghe theo cô ả, kế hoạch lần trước tại Sếp đe dọa đột ngột làm đội ngũ y bác sĩ giật mình, hoàn toàn ngoài ý muốn. Perry đau xót trước sự hy sinh của Mes, giờ đây anh đâu còn thể hiện tài bắn súng cự li xa được nữa, hơn nữa tháng tới tiếp tục lại phải làm phẫu thuật cho người kia để cân bằng lượng tủy mà anh đã cho. Kể mà lần ấy không có chuyện gì chắc Chris đã nhanh chóng phục hồi và Mes cũng không đến nỗi lo lắng thêm.

-Chị chưa hiểu ra vấn đề sao? - Ruby cao giọng - Nếu như Mes giải thích với chị chỉ coi con nhỏ đó như người em thì việc gì phải giấu giếm việc nhượng cho Wine quyền quyết định thể xác mình, anh ta chẳng coi chị là gì cả. Chị nhìn xem, giờ anh ta mỗi khi thức dậy, mở mồm ra đều hỏi han con nhỏ đó thế nào, nó có khó chịu ở chỗ nào không, hay mệt mỏi ra sao, có bao giờ hỏi chị lấy một câu quan tâm dù đã dành ra cả đêm chăm sóc? - Ruby để ý từng nét giận dữ trong đôi mắt Perry rồi tăng thêm mức độ - Tôi đã từng làm việc với Mes, một con người đầy tham vọng và sẵn sàng lươn lẹo để thăng tiến, không đời nào lại hy sinh vô mục đích vì con nhỏ đó.

-Cô đang nghĩ gì chứ? - Perry nóng lòng muốn Ruby phải phân tích kĩ càng hơn, Sếp luôn chọn người cầu tiến và bất chấp mọi thủ đoạn để thu được kết quả có lợi cho DEVILS chứng tỏ Mes phải là mẫu người đúng y như Ruby nói. Anh cứu cô gái đó để được lợi ích gì?

-Vì anh ta yêu nó! - Ruby bặm môi - Chị hiểu chứ, chỉ có tình yêu mới làm con người ta hy sinh nhiều như thế, thử hỏi xem ngoài những món đồ hàng hiệu ra, anh ta còn cho chị thứ gì khác không?

-Không tin! Tôi sẽ đi hỏi - Perry nóng mặt, có cảm giác như dưới chân là một đống lửa ngun ngút khó chịu không tả. Cô không muốn tưởng tượng thêm gì nữa.

-Người sáng suốt như chị cũng có lúc hồ đồ quá! Chị nghĩ đến hỏi trực tiếp thì anh ta sẽ nói ra ư? - Ruby chen ngang - Có đời nào ăn vụng quên chùi mép, làm điều xấu xa lại khai nhận ra không. Việc anh ta yêu con nhỏ đó không xấu, nhưng việc lừa dối một phụ nữ đầy tự trọng có chấp nhận được không? Không đời nào chị nhận được câu trả lời thỏa đáng.

-Nhưng… tôi biết phải làm sao bây giờ? - Perry run run, cô muốn có một điểm tựa, nhưng Ruby không phải bức đệm tốt.

-Còn sao nữa! Chị mất người ta rồi! - Ruby thẳng thừng - Chị có níu kéo thế nào chăng nữa cũng chẳng còn gì đâu!

-Cô… tôi không muốn thế! - Nào ngờ thật dễ đối với cô ả để khiến Perry phải khóc.

-Ở đây ai cũng biết anh ta yêu chị chỉ để lợi dụng, để giành giật con nhỏ đó với Sếp! - Nhịp tim của Ruby cũng không ngừng mãnh liệt, ả cũng mang một tâm trạng ghen tuông cực điểm - “KHÔNG ĐƯỢC THÌ ĐẠP ĐỔ”, câu nói này luôn là phương châm của tôi! - Đôi mắt phái nữ gầm lên một màu uất hận và những quỷ kể khó lường.

-… nhưng anh ấy đâu còn yêu tôi! - Perry ngờ nghệch chấp nhận sự sắp xếp trong câu phán xét của kẻ chủ mưu.

-Nếu con nhỏ đó biến mất khỏi thế gian này, nếu nó không tồn tại… tôi sẽ mang Mes đến với chị như chưa có chuyện gì xảy ra!

z

Yun, Luci và những người bạn đang cố gắng tập luyện, họ sắp sửa làm một đợt tấn công DEVILS. Mọi nỗ lực trong bao nhiêu năm qua nay sẽ đổ dồn vào trận vây bắt quyết liệt này, đi và không trở về, dẫu biết là thế những họ vẫn sẵn sàng lao mình vào bóng tối. Cần phải có một ngọn nến đủ sáng để thắp lên giữa trời đông mịt mù.

Cơ quan đầu não của DEVILS đang có dấu hiệu mâu thuẫn. Arrow vẫn điều chỉnh được hoạt động trong phạm vi khu vực mình quản lí, khối lượng công việc ở DEVILS.5 hiện đang quá tải. Ken hầu như không thể tập trung, trước kia thường giải quyết số lượng lớn vấn đề trong một khoảng thời gian nhất định, vậy mà một công việc vừa tầm hắn lại đang phải chia nhỏ lúc này. Arrow không thể đảm nhận hết được, thái độ quá thời ơ của Perry và Ken gây không ít khó khăn. Nếu còn hỗ trợ cùng Mes vẫn triển khai được, nay khi làm việc với F. không thể ăn nhập hoàn toàn. Tập đoàn hoạt động phồn thịnh, nhưng liệu để lộ ra sơ hở của bộ máy cấp cao thì rất nguy hiểm. Tuy vậy nhưng qua hơn trăm năm thành lập, DEVILS luôn trú trọng xây dựng hệ thống anh ninh, cơ sở máy móc an toàn túc trực, hệ điều hành bảo mật của Ken và Arrow ở mức tuyệt đối.

Công việc của Sếp lớn dưới sự tiếp nhận của những nhân viên trung thành tiến triển, họ phải làm gấp đôi ngày thường và Ken chỉ đủ sức để đồng thuận hay hủy bỏ bản kế hoạch do hội đồng đề ra. Với hắn những ngày này chẳng khác địa ngục, làm việc vô mục đích, lệ thuộc vào những kỉ niệm đã qua để sống, mường tượng có một người con gái vẫn đang chờ đợi ở nhà. Đôi lần mặc kệ những tội lỗi, muốn lao đến bên em và ôm thật chặt cho thỏa những mong ước từ tận đáy lòng nhưng không, mỗi khi đôi chân đi trên con đường quen thuộc, hắn lại không thể bước tiếp. Khuôn mặt em làm hắn sợ hãi, hình bóng em làm hắn u mê. Tại sao em yêu anh trai như thế, Mes cũng yêu người em mình mãnh liệt, mà hắn lại có thể táng tận lương tâm sát hại chính máu mủ của mình. Ôi, hối hận thì được gì đây khi đã mất đi một người em. Nếu nó còn sống, hắn đã có thể bắt chước Mes chăm sóc cho em mình, nó cũng sẽ đáp lại tình cảm như em, nó sẽ cười, nói, nhảy lên tấm lưng này để hắn chiều chuộng. Và sẽ chẳng có lỗi với đôi vợ chồng trẻ kia…

z

Em ái ngại nhìn Mes, anh cười rõ tươi, để lộ cái lúm đồng tiền duyên dáng.

-Chào anh…ạ! - Câu nói ậm ờ đầy cảm tạ. Mọi người đều đã giấu em việc lấy tủy quá liều lượng, nhưng Perry nói thẳng ra luôn. Điều này làm em áy náy mãi, nếu là ruột thịt của anh thì không sao, nhưng đằng này khó nghĩ quá.

-Ơ kìa! Nhìn thấy anh mà mặt mày ủ rũ như thế coi được à? - Mes cố tỏ ra chưa hề có sự chia cắt tình anh em, anh thể hiện mình là một người trưởng thành, không chấp vặt những giận dỗi của cô em bé bỏng.

-Em ấy cứ bắt em phải đi nhanh để đến gặp anh đấy! - Wine thêm vào, đây thực sự gọi là gia đình.

-Không phải! - Mặt em phúng phíu.

-Thật thế à? Vậy thì không tiếp khách nữa! - Mes giả vờ mệt rồi lại nằm xuống, nhìn anh trong bộ đồ bệnh nhân ốm yếu mà tồi tội. Có lẽ ông trời đã nghe lời thỉnh cầu của em mà ban một thiên thần kiêm ác quỷ đến bên.

-Cảm… ơn anh! - Em nói lí nhí, mắt không thể hướng lên, môi mím chặt và ngừng thở.

-Ơn huệ gì hả! - Mes nhào ra khỏi giường và ngồi xuống bên em, anh vội vàng đưa tay lau những giọt nước mắt ồ ạt từ khóe mi. Mắt em lại đỏ ngàu, những dây thần kinh hiện rõ màu đỏ trong lồng tử, anh đang dỗ dành người em mình, bàn tay lành lạnh áp lên má em mà sao ấm tới thế, ngỡ như họ là hai giọt nước chảy cùng nguồn. Và em vươn người ôm chầm lấy cổ anh, dây truyền nước bị kéo theo cũng không làm dừng cảm xúc mãnh liệt này lại. Em gào lên rằng mình rất muốn được anh chăm sóc, rất muốn nhận tình thương từ anh…

Ở bên ngoài, Perry đã nhìn thấy hết, cô giận dữ khi Mes để em ôm như thế và lại còn đỡ lấy, vỗ về. Perry chưa từng nhận được ánh mắt dịu hiền đó, ánh mắt anh sao dễ thở và giàu tình thương đến thế…

Có một điều, chẳng bao giờ cô biết, anh thương hại Chris. Có nhiều thứ đã được đẩy đến kịch điểm.

z

Ngày hôm nay Chris đã có thể tự đi trên đôi chân mình, em không muốn mãi phải bó buộc ở chiếc xe lăn cần người đẩy đi giúp. Các bác sĩ đồng thuận cho em di chuyển quãng ngắn để vận động, kích thích tuần hoàn, thú đẩy quá trình trao đổi oxi trong tế bào, tới đây họ sẽ thực hiện thêm một ca mổ cuối cùng, tuy nhiên việc kiếm thêm tế bào sống từ Mes quả thật hơi khó, anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Cứ để em hoạt động bình thường, tư tưởng được thoải mái thì cơ chế tự hồi sẽ càng tiến triển.

Bao nhiêu khó khăn gian nan qua, đến giờ em phải tập đi lại ở cái tuổi trưởng thành. Mes ở bên cho em vịn vai và cổ vũ. Hồi nhỏ ấy, khi còn bé tý, em đã học bò, học đi bằng cách nào nhỉ, hình như chẳng có ai dạy cả, năm đầu ngón tay tự mò mẫm nhìn những đứa trẻ khác đã biết chạy. Khi này, người ta đã vồn vã, nhắm mắt cũng vẫn chạy được thì có người cho em biết cảm giác của một đứa trẻ.

- Đừng bao giờ để em lại một mình anh nhé! - Em không ngừng nghỉ, hăm hở một sức sống.

- Anh hứa! - Mes khẳng khái, những giọt mồ hôi của hai người quyện vào nhau, nóng hổi, đôi mắt em long lanh ý thức quyền sống. Tuy nhiên em buồn lắm vì còn dang dở phía đằng xa, một người vẫn đứng đợi để thực hiên một lời hứa: Bảo vệ em suốt đời.

- Anh à! - Em hốt hoảng khi thấy Mes đứng im một lúc! - Anh sao vậy? - Từ “Anh” đã bấy nhiêu lâu muốn thoát ra từ tận sâu trong trái tim, em bây giờ có thể gọi lên thành tiếng thỏa thích.

-Không! Anh hơi mệt thôi em! - Mes thấy buốt sống lưng, những cơn co thắt nóng lên từng hồi. Có vẻ như bác sĩ cho rằng anh thể trạng tốt nên việc phục hồi nhanh chóng và cho liều lượng hơi nặng. Không muốn làm em lo lắng, anh lại gượng cười vui vẻ. Anh có dự cảm không tốt cho em, chẳng biết tại sao, dù biết Sếp mình luôn dõi theo từng bước đi, cảm giác đã quá an toàn rồi mà tưởng sẽ không giữ được em mình nữa, một nỗi sợ về lời hứa không thể thực hiện hiện hữu trong anh lúc này.

-Chiều nay anh lại đến? - Em không muốn ở một mình và cũng không muốn hình bóng người kia cứ xâm chiếm, Mes là liều thuốc duy nhất.

-À, ừ… à mà… không được rồi! Chiều nay Perry muốn… - Tự nhiên anh lại muốn làm tất cả mọi việc trong ngày hôm nay.

-Dạ, em hiểu! Hì! - Anh thật may mắn khi có một tình yêu như thế, không biết có phải đang ghen tị hay không, nhưng em cần một tình yêu mà hai người yêu nhau có thể đến được với nhau, còn em và người ấy thì không thể

-Chiều nay Wine sẽ qua chỗ em. - Mes đôi khi muốn quyết định chuyện tình cảm cho em gái, anh hiểu tình cảm của em trai mình dành cho, nó không phải một người đàn ông tốt, nhưng em làm nó thay đổi, cũng có khi lại muốn cậu nhóc hay đi kề bên em gái thật sự của mình đến được với em. Còn Sếp thì sao? Anh không muốn, em phải được sống những tháng ngày bình yên, chứ không phải gồng mình trước hàng tá quỷ kế của đám đàn bà. Thế đấy, chắc anh đang thực hiện nghĩa vụ của người cha.

-Dạ! Anh à, anh phải quan tâm tới chị Perry nhiều vào anh nhé! - Thứ em muốn anh hiểu là cần phải biết trân trọng tình yêu. Em không phải có kinh nghiệm, đơn giản, em đang phải trải qua cảm giác đau đớn khi lìa xa thứ thuộc về mình. Em đã từng không tưởng tượng ra Arrow, Ken có một trái tim, thế mà họ lại có, và Perry chắc là yêu anh nhiều lắm. - Anh có biết em từng lo lắng anh sẽ lập gia đình rồi bỏ rơi em lắm không ?

-Đồ ngốc! Vợ là vợ và em gái là em gái! - Mes cười lớn - Sau này cũng phải gả chồng cho “cái đuôi” này thôi! - Khoảng cách giữa hai anh em càng được rút ngắn.

z

Mes ngồi đối diện với Ken, anh đã nghỉ phép dài ngày.

-Sếp! Cạn ly nào! - Anh lấy chai rượu phía bên Ken, đổ đầy vào cốc nước lọc phía mình sau khi đã uống hết.

-Được thôi! Nhưng… tôi - họ giống như hai người bạn - uống rượu còn cậu uống nước lọc! - Ken giật lại chai rượu.

-Chưa bao giờ tôi được uống riêng với Sếp cả! - Mes đề nghị.

-Rồi sẽ có lần! Còn bây giờ thì sức khỏe cậu không cho phép! - Ken uống thay phần ly rượu của Mes luôn.

-Không! Tôi muốn lần này! - Mes nhìn thẳng, giành lấy ly của Ken - Nghe tôi nào! Tôi nhỉnh hơn Sếp đó! - Mes đang nghĩ ra kế hoạch gì chăng?

-Hơn thì sao? - Ken chưa bao giờ phải nhường nhịn bề trên, nhưng hắn thoải mái với Mes, và tạm gác cương vị ra một bên.

Anh rót thêm rượu vào ly mà Ken đang cầm, chạm ly mình rồi uống ực, chẳng để Ken phản ứng. Hôm nay tâm trạng anh lạ lắm, chẳng còn coi Sếp là đấng tối cao nữa. Dù biết đang trong trạng thái ăn uống nghiêm ngặt, nhưng anh thử hiểm trái luật.

-Sếp có muốn gả em gái cho tôi không? - Khuôn mặt Mes lại không đùa nữa, thăm dò ý kiến.

-Không! - Ken thẳng thừng, - Perry không thích những người kém khỏe mạnh! - Hắn cũng hù vào theo, rồi lại mơ mộng rằng Mes sẽ đồng ý nếu mình hỏi ngược lại. Nhưng nếu thế, thì biết gọi nhau là gì đây?

-Yêu cầu cao quá! - Anh thừa biết Sếp đang khích lệ mình giữ gìn sức khỏe chứ không phải phũ phàng tới mức chê trách ốm yếu. Chắc chắn rằng việc anh uống rượu sẽ không lộ đến tai Perry, cô ấy mà biết chắc lại giận ngay.

Ken uống cạn ly rượu còn lại rồi không thấy họ nâng ly nữa. Một tiếng sau đó vẫn ngồi trò chuyện như hai người đồng môn, thì ra họ cũng có nhiều điểm tương đồng.



Mes trở về với bó hoa trong tay, có lẽ giờ này Perry đã dọn sẵn một bàn tiệc đợi. Từ lúc anh nhập viện cô thay đổi hẳn, dịu dàng và biết nghĩ cho anh nhiều hơn, thay vì cứng nhắc trong công việc. Mấy lần anh ngủ mê giữa đêm mà bật dậy, đều thấy cô ở bên và nắm chặt tay chăm sóc, rồi khi anh đau mệt, bàn tay thon thả của cô mềm mại xoa dịu… Đối với người đàn ông, họ cần một người phụ nữ biết lo cho gia đình hơn là chăm chăm sự nghiệp, vì thế nên đã có lúc anh cảm thấy chán ngán cô nhưng lại mong muốn thay đổi. Dạo này anh cũng thấy mình vô tâm quá, chắc cô cũng buồn, cần phải tận dụng thời điểm này chỉ cho cô biết hình hài con tim mình.

Mes hồ hởi nhìn bó hoa, đêm nay, anh muốn để tình yêu thăng hoa và bùng cháy. Cửa phòng mở ra, Perry không ở nhà...

Insane