XtGem Forum catalog

Lớp học siêu quậy

Posted at 25/09/2015

380 Views



Ngồi trong phòng bảo vệ, bác rót trà cho nó. Đỡ từ tay bác chen trà

- bác hay nói chuyện với bạn trong lớp con à?

Ngồi nói chuyện với bác tới giờ ra về nó cũng đã thu thập được cả " rổ" thông tin.

---- hehe, bắt đầu kế hoạch tác chiến--- nó cười thầm.

4. Cuộc chiến

Tối trước khi đi ngủ, nó nhìn lên trầm suy nghĩ... và mỉm cười với sự tư duy thông thái của mình.

Sáng, cậu chở nó tới trường, trái với thường ngày là tập thể dục với cái cầu thang bộ lên phòng học, nó chạy ra quán nước bà Thọ, gọi 1 chai 7up chờ mọi người.

Gần tới giờ vào lớp, mọi người trong lớp nó tụ tập đông đủ. Thấy nó, Quyến béo( Thắng) cười ranh:

- Đi chơi nữa không mà ngồi đây?

- Có trò này hay hơn đi chơi nhiều- nó cười mỉm.

- Ô hô hô....- hú- cả lớp nó cười to, hú hét nhìn nó.

Vẫn giữ thái độ điềm tĩnh, nó tiến lại gần lớp trưởng:

- Tôi có 1 đề nghị với bạn. Đồng ý không?- hất hàm và cười, nó nhìn thẳng vào mặt Chí Hiếu.

Hiếu nhìn nó khẽ chau mày

- muốn gì?

- Đấu với tôi 3 ván, nêu thua bạn phải làm theo ý tôi trong 1 tháng, ok?

- Hahaha, con ranh này, mày rảnh quá hả, mày nghĩ mày là ai dzị?

- Sao?! Sợ à!

- Haha, thứ như mày 1 búng là xong. Hiếu cúi người, đưa sát mặt nhìn nó.

- Vậy thì coi như bạn đồng ý. Điều kiện của tôi thế này, tôi sẽ phân thắng bại với bạn qua 3 môn thi, chọn 3 môn của chương trình học, nếu ai thắng sẽ phải phục tùng 10 điều kiện của người kia trong 1 tháng. Ok?

Chí Hiếu nhìn nó, cười. Đám lớp nó cổ vũ

- thi đi trưởng.

- thi đi mày cho đáng mặc anh hào lớp ta.

- thi đi, cho nó sợ.

- ok! Vậy giờ bốc thăm nhỉ- Hiếu đáp lại lời đám bạn.

-Ok! Vào lớp. Nó hất cằm về phía cổng.

Thế là đám quỷ lớp nó kéo nhau vào trường.

Đáng lẽ là phần bốc thăm chỉ diễn ra với phạm vi nội bộ, nhưng do tới giờ học mà thấy lớp nó kéo nhau vào học, nên học sinh các lớp ùa sang, chứng kiến màn khởi động của cuộc chiến mà với nó là... sinh tử.

- Thăm nè- Qùy chìa tay ra.

- Tôi chọn 1, bạn chọn 1, còn 1 cái cho Quỳ chọn.

Nó rút 1 lá thăm từ tay Quỳ, Hiếu cũng vậy, Quỳ nhìn 2 đứa nó cười và cũng rút ra 1 lá.

- Anh văn- nó mở lá thăm trong tay.

- Haha, môn này với thằng Hiếu khoai lắm. Khương đập vai Hiếu cười to.

- Toán- Hiếu chìa thăm ra cho mọi người xem.

- Haha, lại càng trúng bài- Anh Hùng cười khẩy.

Nghe 2 thằng bạn nói thế, nó cũng lo lắng trong lòng, tự biết mình đang chơi dao. Nhưng nó đã hứa với lòng, bằng mọi giá phải thắng, vì chỉ có đưa cái lớp quỷ này về trạng thái an toàn thì nó mới được cậu nói với ba cho nó về Anh sớm.

Nó tập trung nhìn vào lá thăm đang được mở ra từ tay Quỳ.

- Ngữ văn.

Môn này thì nó mỉm cười, vì nó biết 90% con trai dốt văn. Nhiệm vụ của nó là phải thắng cho được môn toán, anh văn là chuyện nhỏ với nó. Chỉ cần 2/3, nó đang miên man thì

- Thua chắc Minh ơi, 2/3 môn Hiếu nắm ưu thế rồi- Quỳ đập vai nó.

- Cứ chờ kết quả đi- nó cười tự tin- Chúng ta sẽ quyết đấu vào thứ 2 tới, tôi sẽ xin giáo viên dạy 3 môn này làm trọng tài. Nhớ tới đúng giờ.

Hiếu chẳng thèm nhìn nó, đút tay vào túi quần bước ra khỏi lớp. Giận sôi người, nó nhìn theo Hiếu và đám bạn hét lớn:

- Nhớ đó.

Về tới nhà, nó bàn với cậu về kế hoạch của mình. Cậu Hòa ngồi nghe mà mồm cứ hết chữ o lại chữ a, rồi gật gù khen cháu thông minh.

Xong đâu đó, nó đi lên phòng, dồn lực cho môn toán, môn nó tệ nhất. Mặc dù, học- với nó chưa bao giờ là chuyện khó ngay cả khi học đại học, nhưng đứng trước môn Toán, nó cũng phải e dè, vì bên kia nó học rất nhẹ, học sinh nào thực sự yêu thích thì sẽ nghiên cứu thêm sâu, còn bình thường chỉ học những cái đơn giản.

Sau 1 hồi ngồi vò đầu, bức tóc, cắn bút, chống cằm, viết, gạch, viết, tính nhẩm.... Nó vẫn chưa giải được bài toán. Chữ và số trong đầu nó đang... chạy loạn xạ. Thả bút, nó nằm phịch xuống giường, mở 2 con mắt to nhìn lên trần nhà... và lim dim ( sắp ngủ đây), nó nhắm mắt.

- Bốp- 1 cái tát vào má- không được ngủ, phải học, học và học, vì chỉ có thắng cái thằng Đầu Tôm đó ta mới về Anh được ( nó đặt biệt danh cho Chí Hiếu là Đầu Tôm- còn ai muốn biết Đầu Tôm chứa cái gì thì chịu khó mở sách sinh vật cấp 2 ra coi lại nha- hình như lớp 7 thì phải, không biết có nhớ nhầm không nữa?! lâu quá ).

Nó lại ngồi vào bàn, tích tắc, tích tắc nó nghe rõ cả tiếng kim đồng hồ. Vẫn không biết làm, nó muốn hét lên thật to. Nó cứ ngồi nhìn chăm chăm vào cuốn sách toán, nguyền rủa cuốn sách tội nghiệp tới lúc giờ cơm chiều.

Ngồi trước mâm cơm cậu Hòa làm ngon ơi là ngon mà vẫn nuốt không trôi ( nói dzị thôi chứ nãy giờ ăn hết mớ đồ ăn rồi). Nhìn vẻ mặt nó, cậu Hòa lo lắng:

- Con đau ở đâu àh?

- Dạ không có- nó lắc đầu và tiếp tục nhơi.

- Vậy sao nay con ăn chậm thế?

- Con đang suy nghĩ bài toán- nó nhún vai

- Uhm, thế có cần cậu giúp không?

- .....( nó chớp mắt liên tục, suy nghĩ) cười- hì hay cậu giúp con xíu nhỉ?!

Nhờ có sự giúp đỡ của cậu, nó giải toán nhanh chóng, những chỗ nào không hiểu nó hỏi cậu hết. Đúng là có thầy trong nhà có khác.

Tối đó nó mở sách ra đọc mấy bài văn. Trái với cảm giác hân hoan ban đầu khi nó nghĩ là nó sẽ thắng tuyệt đối tên kia môn này thì giờ đây nó lại đang đối mặt với việc hiểu nghĩ của từ và kiểm tra lại chính tả.

- Hic, tưởng đâu ngon lành, ai dè. Oa oa! Sao khổ vậy nè! Ước gì mày viết bằng tiếng Anh thì tao không lo lắng rồi, đằng này tiếng Việt...

Với những đứa nhóc người Việt sinh ra và lớn lên tại nước ngoài thì nói và hiểu tiếng Việt không bị sai là 1 thành công lớn lao, có những đứa bạn gốc Việt của nó còn không biết tiếng Việt, và đôi khi là cả những người sống lâu năm ở nước ngoài còn nói tiếng Việt với 1 giọng lơ lớ, cũng may ba mẹ nó khó tính bắt 2 đứa con phải nói được tiếng Việt, nhưng không bắt viết nên giờ nó vẫn phải loay hoay với môn chính tả. Mới xong toán giờ lại văn. Nó lắc đầu, đọc mãi mỏi mắt, nó leo lên giường làm 1 giấc.

Ánh mặt trời chiếu thẳng vào mắt nó, vậy là lần đầu tiên sau khi về nó được ngủ nướng. Hôm qua nó đã bàn với cậu, nên không bị làm phiền cho tới thứ 2, bước ra khỏi giường nó vươn vai, đi thẳng vào wc.

Bước xuống nhà, nhìn thấy đồ ăn, nó cười tít mắt. Cậu đã chuẩn bị mọi thứ: 1 ly sữa và 1 hamburger. Nó ăn ngon lành, sau khi chén xong bữa sáng, nó đi ra vườn, ngồi xuống chiếc xích đu, đung đưa, gió thổi bay bay tóc nó, nắng nhẹ buổi sớm, khóm hoa hồng, hoa mười giờ nhật, hoa vàng anh nở muôn màu sắc.

Tận hưởng cảm giác dể chịu, nó nãy ra ý định đi dạo mát. Khóa xong cửa nó đi dọc dọc trên lề, ngắm nhìn khu biệt thự. Mọi ngôi nhà đều cao cửa, mang 1 phong cách riêng...