Khi thiên thần mất đi đôi cánh
Posted at 25/09/2015
526 Views
. sẽ biến mất... vĩnh viễn... Chị sẽ chính thức trở thành vợ của cậu ấy.
*
Vi thất thần nhìn bản thân trong gương, mắt nó khô rang nhưng những giọt mắt vẫn đang chảy xối xả và xót tới tận tim... sâu trong cùng con người nó... Đôi mắt Vi phảng một màu đen u tối, cả thân hình nó giờ phải đứng trên một chân, sắp ngã rồi.. sự cứng rắn của nó như ngọn lửa yếu ớt bị cơn gió vồ vập thổi mạnh cố tình dập tắt...
Tại sao lại là lúc này, tại sao lại là khi nó đã khi nó đã quyết định ra đi? Nó cứ như bị mất phương hướng... chẳng biết bước về đâu, lùi hay tiến, chạy thật xa hay chậm lại?
Hức... hức...
Tiếng khóc khiến Vi giật mình, lặng lẽ đi ra phòng khách...
Mẹ đang ngồi trước bàn thờ của bố và khóc... Thế này mà mẹ nói với nó mẹ vẫn ổn ư? Thế này mà mẹ vẫn gắng gượng cười cho nó yên lòng ư? Vi dựa lưng vào lưng vào tường... Quay mặt đi không dám đối diện với giọt nước mắt của mẹ.
Vì ai mà bố nó ra đi quá đột ngột? Vì ai mà mẹ nó đau khổ? Vì ai mà gia đình nó giờ trở thành như thế?
Minh Anh có thể hận bố nó khi bố anh qua đời, trả thù bố nó khi anh muốn, còn nó, nó biết tìm ai, biết căm giận ai, biết phẫn nộ với ai khi mà vòng đời mãi luẩn quẩn trong cái từ nhân-quả...?
*
- Mẹ muốn Anh đi thử đồ nhưng thiết nghĩ Anh rất bận với lại cũng chẳng thiết tha gì chuyện này nên Nhi mang tới đây.
Thả túi đồ xuống ghế salon, mắt Uyển Nhi dán chặt vào số thời trang áo cưới mới nhất.
- Chúng ta sẽ xưng hô với nhau như thế này mãi sao? Hay thật!
- Vậy cậu muốn tôi xưng "anh", "em" với cậu như hôm bữa? Đọc tên của cậu cũng có khác gì gọi như thế đâu Minh Anh.
Vốn dĩ cuộc hôn nhân này cũng đã chẳng bình thường rồi, thêm vài điều quái dị nữa chắc cũng không ảnh hưởng gì lắm!
Đóng laptop, Minh Anh nhìn thẳng Uyển Nhi:
- Chấp nhận cuộc hôn nhân không một chút tình cảm này chị sẽ khổ đấy! Và tôi thật sự không muốn chị bị ràng buộc kiểu này mà mất đi cơ hội tìm kiếm hạnh phúc. Một người yêu chị thật lòng.
- Hãy tự vấn mình bằng những câu đó và thử trả lời xem Minh Anh.
Rời mắt khỏi trang báo, Uyển Nhi thôi cái nhướn mày đầy giễu cợt, và nụ cười kiêu kì biến mất thay cho thứ người ta vẫn thường gọi là "nghiêm túc".
- Đó là một trong những quy định của dòng họ Hàn, tôi không có quyền làm trái, khiến bố phải thất vọng. Chị hoàn toàn có khả năng ngăn cuộc hôn nhân này lại nếu chị muốn, tôi tin chắc là như thế!
- Họ Hàn chỉ bắt buộc cậu phải lấy vợ trước năm 21 tuổi hay ít nhất là khi cậu 21 tuổi chứ không cấm cậu lấy người cậu yêu.
Phớt lờ vế sau câu nói của Minh Anh, Uyển Nhi nghiêng đầu bướng bỉnh.
- Lấy người tôi yêu?
Khoé miệng anh biến ra một nụ cười khinh khỉnh, anh lặp lại câu nói bằng thứ xúc cảm đầy mặn đắng, lấy người anh yêu? Anh có thể làm điều đó sao?
- Hãy ngỏ lời với Vi và lấy cô ấy. Hãy làm theo những gì trái tim cậu muốn.
- Quá muộn rồi!
Minh Anh bình thản, mắt anh dõi ra xa.
- Bố cô bé đã phải trả giá cho việc mà bác ấy làm, mọi tội lỗi của bác ấy đã bị trừng phạt Nhưng còn Vi, cô bé có lỗi gì đâu? Đôi lúc tôi không tin nổi tồn tại một con người tàn nhẫn và ác độc như cậu... không tin nổi khi có ai đó nói với tôi cậu yêu cô bé... Cậu đối xử với Vi lạnh lùng tới mức đáng sợ... Yêu mà phải làm khổ nhau như vậy sao? Thù hận quả là có quyền năng thật ghê gớm.
- ...
- Nhưng rồi, tôi biết, mỗi lần làm đau cô bé là mỗi lần cậu tự làm đau chính mình. Chẳng ai muốn che giấu tình yêu của bản thân... còn cậu luôn làm thế... Tôi không chắc là cậu không thấy mệt mỏi? Tới bên Vi, nói với cô bé rằng cậu yêu cô bé, chấm dứt lễ đính hôn nhảm nhí giữa tôi và cậu. Có khó không?
- Giá mà mọi chuyện chỉ đơn giản từng ấy.
Vẫn mải đuổi theo thứ ánh sáng xa xôi bên ngoài cửa kính, Minh Anh cố quên cảm giác bỏng rát đang lan mạnh trong tim.
- Những gì cần nói tôi đã nói hết rồi. Đừng để tới khi quá muộn, hối hận cũng chẳng kịp nữa.
Cô đã làm tất cả có thể, giờ chỉ trông chờ vào Vi và Minh Anh... họ có kịp nhận ra hay không? Tình yêu luôn phức tạp và rắc rối.
Minh Anh không sai khi nói cô hoàn toàn có thể tự mình huỷ lễ đính hôn này... nhưng Nhi lại đang muốn chơi một trò mạo hiểm nho nhỏ, tình yêu lớn cô sẽ thắng... tình yêu chưa đủ mạnh cô thua... "Lửa thử vàng gian nan thử sức ", còn lễ đính hôn là để thử thách tình yêu của Minh Anh cũng như Tường Vi.
Đứng dậy toan bước ra thì câu nói của Minh Anh lôi tuột Uyển Nhi trở lại.
- Thật sự thì chị đang nghĩ gì? Con người chị khó hiểu quá... Lúc thì năm lần bảy lượt sai người hãm hại Vi.....