Disneyland 1972 Love the old s

Đợi anh ở Toronto

Posted at 27/09/2015

596 Views

"Bản tình ca mùa đông Canada"

Vào những đông lạnh giá, tuyết trắng phủ ngập đường, trên một đất nước xa lạ.

Cô - một cô gái Việt Nam nhỏ bé, gặp anh.

Anh - lãnh đạm, rắn rỏi và rất thu hút. Ở bên anh, cô như lao đầu vào một trò chơi: những khi tưởng anh thích mình anh lại hờ hững, tưởng anh theo đuổi anh lại lặn mất tăm, tưởng anh tỏ tình anh lại muốn làm bạn. Cuối cùng, khi đã trong vòng tay vững chãi của anh, lại một lần nữa vụt mất anh.

“- Vi, tôi rất cần em... - Anh bỏ lửng câu nói, ngừng lại lấy hơi, giọng khàn đi vì xúc động.

Trái tim Vi run rẩy, hồi hộp. Cô hoảng hốt nhận thấy mình đang nín thở. Lẽ nào, đây chính là điều anh muốn nói với cô?

- … rất cần… một người bạn như em… - Anh kết thúc câu nói của mình bằng một tiếng ho khẽ.

Vi thấy hẫng một cái, hệt như cảm giác khi máy bay đang sắp sửa hạ cánh. Có điều, đối với cô đây không phải là một cuộc hạ cánh an toàn. Lòng tự trọng của cô có lẽ đã bị tổn thương đôi chút. Cô thấy tim mình nhói đau, ước gì cô có thể tan biến khỏi nơi này như một làn khói.”

Nhiều người ví “Đợi anh ở Toronto” như một bản nhạc - một bản tình ca. Câu chuyện tình yêu của hai nhân vật chính Vi và Nguyên là một bản nhạc nhiều tiết tấu. Có khúc bối rối, gấp gáp theo tâm trạng của Vi lần đầu biết đến tình yêu; có khúc nhẹ nhàng, vui vẻ khi họ yêu nhau; có khúc trầm lặng như nỗi đau đớn khi tình yêu đi xa. Khúc nào “Đợi anh ở Toronto” cũng đẹp, cũng lãng mạn. Thế nên, có hàng vạn chuyện tình trên thế gian này, nhưng chuyện tình ở Toronto vẫn có thể khiến người đọc say mê dõi theo và hòa chung cảm xúc yêu đương với nhân vật.

“Anh lau những giọt nước mắt trên má cô bằng những ngón tay nhẹ nhàng. Rồi rất khẽ, anh đặt lên môi cô một nụ hôn dịu dàng. Vi nhắm mắt lại, cảm giác tất cả mọi vật dường như đang tan ra cùng với nụ hôn ngọt ngào đó. Bóng của họ quyện vào nhau, hòa vào chiếc bóng đang đổ dài của ngọn tháp truyền hình nổi tiếng trong ánh nắng lấp lánh màu mật ong của mặt trời rực rỡ trên đầu. Từ nay về sau, anh sẽ mãi mãi không rời xa cô nữa…”

Lần đầu tiên viết tiểu thuyết, tác giả Nguyễn Thu Hoài chứng tỏ mình không hề non tay. Từ việc miêu tả cảnh sắc cho đến phát triển nội tâm nhân vật, cô đều làm khá tốt. Văn phong nhẹ nhàng, các mâu thuẫn được thắt, mở uyển chuyển giúp “Đợi anh ở Toronto” có đủ bi kịch, hài kịch. Tác phẩm gửi gắm thông điệp giản dị: Cứ yêu đi, cứ chấp nhận đánh cược với tình yêu, sự thủy chung của mình, bạn sẽ được trả giá xứng đáng…


Về tác giả:

Nguyễn Thu Hoài thuộc thế hệ 7X cuối cùng với những biến động lớn về cả nội tâm lẫn ngoại cảnh. Với ước vọng được kể chuyện, Đợi anh ở Toronto là câu chuyện đầu tiên được kể một cách say mê, hồ hởi lạ kì. Là cựu học sinh chuyên Văn PTTH chuyên Hà Nội- Amsterdam và là một thạc sĩ kinh tế nhưng cô luôn tin rằng: chỉ những chuyện dễ dàng mới có thể giải quyết bằng tiền, chuyện tình cảm mới thật là khó khăn. Là người Hà Nội, hiện đang định cư tại Toronto, cô yêu Hà Nội bằng cả trái tim nhưng Toronto là nơi cô dành cho những cảm xúc lãng mạn nhất cuộc đời mình.




Chương 1: Việc làm


Văn phòng ở downtown(1) Toronto của tập đoàn kiểm toán NKT chiếm trọn toàn bộ một tòa nhà hai mươi sáu tầng bề thế trên đường Front Street. Được làm việc ở đây là ước mơ mà Vi ấp ủ suốt bao nhiêu năm qua. Ước mơ ấy của cô cuối cùng cũng đã trở thành hiện thực. Vi vẫn còn cảm thấy lâng lâng như đang trong mơ. Cô không thể ngờ rằng điểm dừng chân của cô trong cuộc hành trình tìm kiếm việc làm lại chính là ở đây, trong tập đoàn kiểm toán đa quốc gia rất nổi tiếng này… Đến bây giờ Vi mới thực sự cảm thấy quyết định chuyển sang học ngành kế toán của cô là một quyết định sáng suốt, vì đó là ngành dễ tìm việc nhất ở đất nước này so với các chuyên ngành kinh tế khác như tài chính hay marketing mà trước đây cô đã định theo học.
(1) Khu trung tâm.
Vi ngước nhìn một lần nữa biểu tượng của công ty với ba chữ NKT màu trắng giản dị, trước khi bước xuống đường, hòa vào dòng người đang tấp nập trên hè phố trong giờ tan tầm. Cô vừa nhận được quyết định tuyển dụng của công ty, trước hết với vị trí summer student(2). Đây hoàn toàn là một khởi đầu đầy hứa hẹn, bởi nếu quá trình làm việc được đánh giá tốt, cô sẽ có nhiều cơ hội có được một công việc toàn thời gian ổn định. Cô sẽ chính thức bắt đầu làm việc ở đây trong tháng năm này.
(2) Các công ty tuyển sinh viên đủ tiêu chuẩn vào các vị trí làm việc ngắn hạn trong mùa hè, nếu làm tốt có thể được tuyển vào làm dài hạn sau khi tốt nghiệp.
Chỉ mới một tháng trước đây thôi, Vi vẫn còn mờ mịt về tương lai của mình. Hơn ai hết, cô nhất định phải tìm được một công việc để có thể tồn tại ở đây sau khi tốt nghiệp. Đó chính là yếu tố quyết định đến tương lai của cô và của cả gia đình cô nữa. Chính vì thế, hàng tháng trời nay Vi đã âm thầm chuẩn bị hồ sơ, học hỏi kinh nghiệm trả lời phỏng vấn, tích cực tham gia các công tác ngoại khóa, các buổi hội thảo… để có thể sẵn sàng cho cuộc chạy đua tìm kiếm việc làm. Cô đã cày nát các website tìm kiếm việc làm. Nhưng thật không may cho cô, thời điểm nền kinh tế thế giới đang trong giai đoạn khủng hoảng. Các công ty liên tục cắt giảm người. Hiếm hoi lắm mới có một vài vị trí mà cô nghĩ là phù hợp với chuyên ngành học của mình thì lại đòi hỏi các ứng viên phải có kinh nghiệm. Trong hoàn cảnh ấy, sinh viên mới và sắp ra trường kiếm được việc làm hẳn đã là một kỳ tích, huống hồ cô lại là một du học sinh từ nơi khác đến, ngôn ngữ, văn hóa, mối quan hệ… đều hạn chế và không phải là thế mạnh. Cô chỉ có thể trông chờ duy nhất vào điểm số, khả năng làm việc và sự may mắn mà thôi.
Giữa lúc Vi gần như mất hết hy vọng nhận được hồi đáp tích cực cho các hồ sơ mà cô đã gửi đi, thì một cơ hội bỗng mở ra cho cô. Hôm đó, khóa của cô nhận được thông báo: tập đoàn NKT sẽ có một buổi career boot camp(3) ở trường cô nhằm giới thiệu về tập đoàn và tìm kiếm những ứng viên xuất sắc cho các vị trí summer student làm việc ở Toronto. Vi không thể để lỡ một cơ hội hiếm hoi như thế. Cả đêm hôm trước cô đã ngồi rà soát lại toàn bộ hồ sơ, kiểm tra chi tiết từng thông tin, từng từ, từng chữ trong đơn xin việc, để đảm bảo bộ hồ sơ của cô được chuẩn bị một cách hoàn hảo nhất. Sáng hôm boot camp, Vi đến thật sớm để kiếm chỗ ngồi ngay hàng đầu tiên, gần với các diễn giả. Hôm nay, sau phần giới thiệu về tập đoàn, còn có hai nhân viên của NKT đến chia sẻ với các bạn sinh viên những kinh nghiệm cá nhân của họ trong quá trình được tuyển dụng và làm việc ở NKT. Vi phát hiện ra một trong hai nhân viên đang thuyết trình là người Việt, hay ít nhất cũng là người gốc Việt, căn cứ vào bảng tên đang cài trên ngực áo của người đó. Cô quyết định sẽ thử một nước cờ táo bạo.
(3) Là một chương trình giới thiệu cơ hội việc làm và hướng dẫn sinh viên chuẩn bị các điều kiện cần thiết để tìm việc, thường được các công ty lớn tổ chức hàng năm ở một số trường địa học nhằm tìm kiếm các sinh viên xuất sắc cho công ty của họ.
Số cô đúng là có quý nhân phù trợ. Vi nhanh chóng tiếp cận được chàng kiểm toán viên đó trong giờ nghỉ giải lao. Chọn đúng lúc đám sinh viên bắt đầu tản ra, và Nam (tên của chàng kiểm toán viên) đang ngồi một mình trước đống giấy tờ, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính xách tay, Vi bèn tiến lại gần, cất lời chào bằng tiếng Việt:
- Xin lỗi, em có thể hỏi anh một chút được không ạ?
Nam ngỡ ngàng ngẩn lên. Khi nhìn thấy một cô gái có ngoại hình thuần chất Việt, mái tóc đen ngang vai, khuôn mặt nhỏ nhắn và đôi mắt to với hàng mi dài rợp bóng thì anh bèn nở một nụ cười tươi rói:
- Chào em, tất nhiên là được chứ. Anh có thể giúp gì cho em?
Vi thở phào nhẹ nhõm. Đúng như cô dự đoán, anh là người Việt Nam 100%, với chất giọng Hà Nội rất chuẩn. Cô mừng rỡ mỉm cười:
- Em có thể phiền anh xem giúp CV(4) được không ạ?
- Được chứ - Anh vui vẻ nhận lời - Em có mang theo không?
- Đây ạ.
(4) Sơ yếu lý lịch
Mừng như bắt được vàng, cô vội đưa cho Nam chiếc phong bì đựng CV và thư xin việc. Anh lướt nhanh qua tập hồ sơ, rồi ngẩng lên nhìn cô:
- Có một vài chỗ cần sửa lại và viết thêm. Email cho anh CV và cover letter(5) của em, anh sẽ góp ý chi tiết. Bây giờ chắc không đủ thời gian, sắp hết giờ nghỉ giải lao rồi.
(5) Thư xin việc.
Anh vừa nói vừa liếc đồng hồ đeo tay, sau đó mở ví, rút ra một tấm danh thiếp, rồi anh nhặt cây bút trên bàn lên hí hoáy viết thêm vào đó mấy chữ số trước khi đưa cho cô:
- Trong này có địa chỉ email và số điện thoại liên lạc của anh. Nếu cần hỏi gì thêm, em cứ gọi.
Vi nhận tấm danh thiếp từ tay anh, cẩn thận cất vào góc trong cùng của chiếc ví như cất bảo bối, miệng líu ríu cảm ơn. Cô đã định quay lưng bước đi thì bỗng giật mình nghe thấy tiếng anh nói:
- Tốt nhất là gửi ngay trong tuần này anh mới có thời gian xem cho Vi, tuần sau anh đi công tác rồi.
- Vâng ạ, em sẽ gửi ngay chiều nay. Em cảm ơn anh!
Vi bỗng nhiên bối rối. Chỉ liếc qua CV của cô có mấy giây mà anh đã nhớ tên cô. Đúng là con mắt kiểm toán viên có khác!.
- Không có gì - Anh mỉm cười đáp lại nụ cười ngượng nghịu của cô.
Vi vội quay người bước nhanh vào đám đông sinh viên đang đổ về hội trường sau giờ nghỉ giải lao, thầm cảm ơn thần may mắn đã mở ra cho cô một cơ hội để tới gần hơn với công việc mà cô hằng mơ ước.
Buổi chiều hôm đó, sau khi về đến nhà, Vi lập tức gửi ngay CV và cover letter đến địa chỉ email của Nam. Suốt từ lúc đó cho đến hơn bảy giờ tối, Vi dính chặt luôn vào chiếc máy tính, chốc chốc lại mở email ra kiểm tra xem đã có hồi âm của anh chưa, nhưng vẫn không thấy. Sốt ruột vì chờ đợi, lại thêm lo lắng rằng cô đã sơ suất gõ nhầm địa chỉ email, hay internet có vấn đề gì mà email của cô không tới được tay anh, nên cuối cùng cô đành đánh liều rút tấm danh thiếp ra, quyết định bấm số điện thoại trong đó gọi cho anh. Đầu dây bên kia bắt máy và ngay lập tức Nam nhận ra giọng cô.
- Anh nhận được email của em rồi, nhưng giờ mới xong việc. Đợi lát nữa về đến nhà anh sẽ xem cho em ngay - Giọng anh đầy vẻ áy náy.
Vi cũng vội vàng xin lỗi đã làm phiền anh, chỉ vì cô muốn xác nhận xem thư đã đến đúng địa chỉ chưa nên mới phải gọi cho anh vào giờ này. Nhưng anh trấn an cô:
- Phiền gì đâu, anh quen rồi. Nếu em muốn làm kiểm toán thì phải chuẩn bị tinh thần dần đi là vừa. Sau này còn có những lúc làm đến một, hai giờ sáng nữa đấy.
Rồi anh hỏi cô đã nghĩ kỹ chưa, sức khỏe và tinh thần có tốt không mà lại muốn tìm một công việc vừa vất vả vừa khắc nghiệt như vậy.
- Em chỉ cần tìm được việc là may rồi ạ. Sinh viên mới ra trường, lại là du học sinh như em thì làm gì có sự lựa chọn - Cô cười đáp.
Vậy là câu chuyện chuyển sang đề tài thông tin cá nhân giữa hai bên. Vi được biết hoàn cảnh của anh trước đây cũng hoàn toàn giống như cô, là một du học sinh sang đây học đại học, rồi sau đó anh may mắn được nhận vào làm việc ở tập đoàn kiểm toán này. Nhân tiện không khí có phần cởi mở, thoải mái, Vi bèn nhờ anh chỉ giúp thêm những kinh nghiệm và kiến thức cần phải chuẩn bị để có thể lọt vào mắt xanh của nhà tuyển dụng...