Ring ring

Bắt được rồi, Vợ ngốc

Posted at 25/09/2015

749 Views



- “Thiếu gia biến mất rồi, lập tức đi tìm!” - Dường như đã kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn ta lập tức quay về phía cửa phòng quát lớn, sau đó gấp gáp bước ra khỏi phòng, dẫn đầu đám cận vệ kia và bắt đầu công cuộc tìm kiếm.

...

Ánh trăng nhẹ nhàng lướt qua khoảng không, bao phủ một thứ ánh sáng nhàn nhạt và thanh tịnh, nhưng vẫn không thể lấn át bóng tối tĩnh lặng của màn đêm...

Chiếc xe BMW màu đen hoà nhã trong màn đêm phủ kín đang dần tăng tốc, gấp gáp như chính tâm hồn của chủ nhân nó.

Minh Vỹ nhíu mày nhìn khung cảnh cứ liên tục thay đổi trước mắt, vẫn còn một khoảng cách khá xa để chạm đến mục tiêu hiện tại.

Vẫn còn kịp... phải không?

Đã hai ngày trôi qua kể từ khi xảy ra vụ nổ bom ở nhà máy... liệu Ái Hy vẫn còn sống sót?

Minh Vỹ dường như đang dần mất bình tĩnh, cứ nghĩ đến việc người con gái nhỏ bé ấy sẽ xa mình mãi mãi, trái tim Minh Vỹ chợt thắt lại... thật khó thở.

...

“Quay ngược về thời điểm xuất phát...
... liệu em sẽ trở về bên anh?”

...

- “Dương Hạo Thần, anh có hôn thê từ bao giờ thế?” - Một chất giọng trầm khàn vang lên, tay quản lý của Hạo Thần đang khoanh tay đứng tựa vào tường, đưa đôi mắt khó chịu nhìn Hạo Thần cẩn thận đặt Ái Hy lên giường.

Đột ngột lại xuất hiện một cô gái không nguồn gốc trở thành hôn thê của nam ca sĩ Vương Hạo Thần sao?

Đúng là nực cười thật.

Tuy không biết nhiều về Ái Hy, nhưng hắn ta có thể chắc chắn rằng... Ái Hy sẽ là một trong những vật cản lớn nhất cho bước tiến sau này của Hạo Thần.

- “Đừng tra khảo tôi như vậy, Vương Hoàng.” - Hạo Thần đưa một tay vuốt nhẹ mái tóc của Ái Hy, trả lời một cách cực kỳ dửng dưng, nhưng hai hàng lông mày trên gương mặt điển trai đã dần nhíu chặt lại.

Đôi mắt không rời khỏi gương mặt xinh xắn kia dù chỉ một giây, ngay cả hành động chớp mắt Hạo Thần cũng không hề muốn làm.

Vì có thể... nếu chớp mắt dù chỉ một cái, người con gái kia sẽ lập tức tan biến vào hư vô...

Và vì... Ái Hy vốn không thuộc về Hạo Thần...

Cảm giác này lại bắt đầu xuất hiện ngay từ giây phút đầu tiên có được Ái Hy sao?

Thứ cảm giác lo sợ sẽ đánh mất thứ đồ chơi khó khăn lắm mới đoạt được sẽ lại trở về đúng vị trí ban đầu vốn có...

- “Anh không lo sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến hình tượng hiện tại của mình như thế nào sao?” - Vương Hoàng đang cố gắng kìm nén cảm xúc của chính mình, nhưng trách nhiệm của một người quản lí sẽ không để Vương Hoàng đứng yên nhìn mọi chuyện đang dần chuyển biến theo một chiều hướng vô cùng tồi tệ.

- “Chẳng có gì để tôi lo sợ cả...” - Hạo Thần nói đều đều, đôi mắt vẫn chăm chú ngắm nhìn vẻ đẹp thanh khiết từ khuôn mặt xinh xắn kia, dường như trong mắt Hạo Thần hiện giờ chỉ có thể đón nhận duy nhất hình bóng của Ái Hy mà thôi. - “... yên tâm, tôi sẽ không để bất kỳ ai biết về sự tồn tại của cô ấy.”

Cách duy nhất có thể khiến Hạo Thần tiếp tục giữ Ái Hy ở bên cạnh...

... là phải che khuất sự tồn tại của Ái Hy mãi mãi.

- “Giam cầm cô ấy... là cách duy nhất khiến mọi việc ổn thoả!”

...

Chiếc xe BMW dừng lại trước khu nhà máy bỏ hoang, một bóng người gấp gáp bước ra khỏi xe, sau đó lại sững người trước khung cảnh hiện tại.

Khu nhà máy rỗng tuếch nay chỉ còn lưu lại độc nhất một màu đen đau đớn sau đám cháy, những mảng tường nhiều kích cỡ đang vương khắp nền đất do vụ chấn động lớn khi bom nổ.

Trước mắt Minh Vỹ chỉ là một khung cảnh hoang tàn của khu nhà máy, mọi hoạt động của các bộ phận trên cơ thể tưởng chừng như dừng lại hoàn toàn, chỉ còn duy nhất việc hô hấp là vẫn diễn ra bình thường.

Vẫn thở được...

Vẫn đứng vững...

Nhưng tại sao đôi mắt cứ dần mờ đi, lưu lại trong tầm nhìn những tàn tích đầy chết chóc?

Minh Vỹ hoàn toàn bất động, vẫn giữ nguyên trạng thái mơ hồ, tầm mắt trở nên vô hạn định.

Người con gái ấy... đâu rồi?

Minh Vỹ chỉ vừa rời đi trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng tại sao Ái Hy lại tan vào không khí như chưa từng tồn tại?

Chờ đợi khó đến thế sao?

Phải chăng Ái Hy vì đã chờ đợi Minh Vỹ quá lâu, nên mới bỏ đi như thế?

Chỉ là Ái Hy đang trốn ở một nơi thật xa... xa đến mức Minh Vỹ không thể tìm thấy đúng không?

Đôi chân Minh Vỹ chợt cất bước, tiến vào khu nhà máy...

Thêm một bước chân, Minh Vỹ lại có thể cảm nhận rõ rệt trái tim đang đập nhanh đến mức nào.

Cả Thy Thy và Ái Hy.....