Teya Salat

Ai hiểu được lòng em

Posted at 27/09/2015

521 Views

."

"Mạc phu nhân không khó khăn đến như vậy đâu."

Chương Tâm Dật mơ hồ cảm thấy gì không đúng nhưng vẫn theo Diệp Tư Đình đi đến.

Giang Nhân Ly nhìn bọn họ: "Cùng nhau ăn đi!"

Chương Tâm Dật xấu hổ ngồi xuống.

Giang Nhân Ly liếc nhìn Diệp Tư Đình, sau đó gắp hết những món mình không thích ăn vào đĩa Mạc Tu Lăng.

Mạc Tu Lăng mặt nhăn nhíu: "Em không thích ăn có thể không lấy mấy thứ này."

Giang Nhân Ly vẻ mặt thản nhiên: "Chẳng phải là thấy anh gần đây rất gầy nên muốn tẩm bổ cho anh sao."

Mạc Tu Lăng cũng không thích ăn thịt, anh ăn hết cơm, bỏ lại thịt.

Giang Nhân Ly lấy món thịt này là vì tuy là thịt nhưng bên trong lại có ớt, cô rất thích ăn. Chương Tâm Dật nhìn Diệp Tư Đình, lại nhìn Giang Nhân Ly, cuối cùng nghĩ quan hệ giữa bọn họ có phần kỳ quái. Được rồi, Chương Tâm Dật thừa nhận, cô cũng là cảm thấy vô cùng hứng thú.

Giang Nhân Ly tốt bụng đề nghị: "Anh đi làm đi! Em giúp anh rửa bát."

"Không cần." Mạc Tu Lăng đứng lên đi về phía bồn rửa còn không quên quay người nhìn cô nói: "Cảm ơn."

Chương Tâm Dật càng thêm hiếu kỳ với đôi vợ chồng này, cô nhìn Giang Nhân Ly. Giang Nhân Ly lại rất thờ ơ: "Thư ký Chương, cơm không ngon sao? Nếu vậy đổi đầu bếp là được rồi."

"Không phải không phải." Chương Tâm Dật liên tục lắc đầu.

Diệp Tư Đình nhìn phản ứng của Mạc Tu Lăng, cô ta bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng. Tất cả chuyện này dường như hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của cô ta.

Giang Nhân Ly thực sự là đã chịu đựng đủ rồi. Cô đi vào phòng trà lấy nước, dù sao cô cũng phải biết ý không muốn nhờ tới cô thư ký kia được nữa. Cô vừa lấy được nửa cốc nước nóng thì Giang Nhân Đình đi vào. Cô ta cũng cầm cốc vào lấy nước, đột nhiên tay cô ta run lên. Giang Nhân Ly liếc nhìn cô ta, sau đó Giang Nhân Đình thực sự đem chiếc cốc đổ lên tay mình. (điên!)

Giang Nhân Đình hô lên một tiếng, cốc nước rơi xuống.

Mạc Tu Lăng lập tức chạy đến, thấy tay Diệp Tư Đình đỏ lên và nét mặt thống khổ.

Giang Nhân Ly lập tức tìm người xử lý vết thương cho Diệp Tư Đình, lúc này mới nhìn về phía Mạc Tu Lăng: "Vừa em lấy nước không cẩn thận làm đổ lên tay cô ấy."

Mạc Tu Lăng kỳ quái nhìn cô.

Giang Nhân Ly đi lên phía trước khẽ nói nhỏ vào tai anh: "Lẽ nào Mạc tổng hoài nghi chính cô ta tự làm mình bỏng rồi đổ oan cho em?" (yeah! Em phục chị Ly! Thông minh! Cực kỳ thông minh!)

Anh liếc mắt nhìn cô, sau đó quay lại xem vết bỏng của Diệp Tư Đình.

Giang Nhân Ly khóe miệng cong lên, cô biết "ý tốt" của Giang Nhân Đình. Nếu như cô ta đã muốn đổ oan cho cô thì cô sẽ giúp cô ta được như ý nguyện. Nếu không chẳng phải cô ta bị thương sẽ uổng công sao? Cùng lắm là cô phải chịu ấm ức một chút, nhưng hiện tại cô cũng chẳng cảm thấy ấm ức như vậy.

Giang Nhân Đình thật đúng là đã có tính toán, vì thấy Mạc Tu Lăng ở bên ngoài cho nên cô ta mới cố tình đi vào trong này gây chuyện. (đáng không hả Đình???)

Giang Nhân Ly hiểu rõ điều đó. Mạc Tu Lăng đưa Giang Nhân Đình vào phòng y tế. Giang Nhân Ly cũng đi theo, cố gắng bày ra bộ dạng mình là kẻ gây chuyện. Giang Nhân Đình bị thương không quá nặng, bác sĩ chỉ bảo cô ta chú ý hơn mà thôi.

Giang Nhân Ly vẻ mặt hổ thẹn nhìn Giang Nhân Đình: "Thật xin lỗi đã khiến cô bị thương, hay là cô nghỉ ngơi nửa ngày đi, mai lại đi làm" (chị Ly quá cao tay, tương kế tựu kế! ^^)

Giang Nhân Đình trong ánh mắt có chút tức giận, nhưng không có biểu hiện ra ngoài. (cái này gọi là gậy ông đập lưng ông nha cưng :X)

Mạc Tu Lăng chỉ im lặng khi nghe Giang Nhân Ly nói, đại khái cũng là ngầm đồng ý.

Anh lái xe đưa Diệp Tư Đình về nhà rồi mới quay lại công ty. Anh tức giận nhìn Giang Nhân Ly: "Em cũng về nhà."

"Không."

"Em nói xem em có thể làm được việc gì có ích."

Lời này thực sự là đã kích động cô, có điều cô biết tự mình sai cho nên thái độ rất tốt: "Để em thay cô ta làm việc."

Anh cười, không nói gì.

"Em không đòi anh tiền lương đâu."

Giang Nhân Ly đã có phần đánh giá cao năng lực của mình. Cho dù cô học hỏi rất nhanh nhưng những số liệu này cũng không dễ dàng xử lý như vậy. Nhưng miễn cưỡng cô vẫn có thế ứng phó được, tuy rằng rất vất vả. Lúc này cô thực sự cảm thấy mình đúng là có phúc hưởng thụ, chẳng phải khổ sở kiếm tiền.

Xưa nay cô vẫn là người không thích ràng buộc bản thân. Hồi còn đi học cô ghét nhất là thầy giáo giảng quá giờ, cô cho rằng mọi chuyện đều phải sắp xếp thời gian hợp lý.

Rất rõ ràng, cô đã bị đả kích rồi. Việc này không thể qua loa đại khái được, một con số lẻ cũng vô cùng quan trọng.

Ba ngày nay cô đều cùng Mạc Tu Lăng đi làm, cùng anh tan ca về nhà. Mặc dù mệt, nhưng cô chưa từng thỏa mãn như thế bao giờ. Cuộc sống như vậy thật không đến nỗi buồn tẻ.

Về đến nhà cô như nhớ tới cái gì: "Hoá ra anh có tiền như vậy."

Anh nâng cằm co: "Hoá ra em tham tiền!"

"Ai không thích tiền chứ?"

Anh chỉ cười, không phản bác.



Chương 60 - Phạm sai lầm



Diệp Tư Đình ba ngày sau đi làm lại biết được tất cả mọi việc của mình đều do Giang Nhân Ly đảm nhiệm thì vô cùng phẫn nộ. Cô ta cũng không biểu lộ ra ngoài chỉ rất bình tĩnh nhìn Giang Nhân Ly đang xử lý tài liệu.

Giang Nhân Ly cô ta đến cũng không thèm chú ý.

Đột nhiên Diệp Tư Đình cười: "Mạc phu nhân, chỗ này có chút vấn đề."

Giang Nhân Ly sửng sốt, đề phòng Giang Nhân Đình tìm ra sai sót cho nên cô đã rất cẩn thận rồi.

"Đâu?" Cô tỏ ra khách khí.

"Cái này định giá quá cao, nếu như dựa theo giá này công ty sẽ lỗ vốn mất." Giang Nhân Đình lộ ra một tia cười cợt.

Giang Nhân Ly không hiểu: "Tôi dựa theo giá nguyên vật liệu và nhân công mà tính ra."

Diệp Tư Đình không ngại: "Có thể là Mạc phu nhân ở nhà nhiều quá không hiểu rõ thị trường." Cô ta đưa ra một tập tài liệu: "Dựa theo cái này để tính toán mới chính xác."

Giang Nhân Ly nhìn tập tài liệu mới hiểu được, hóa ra là tập tài liệu cô sử dụng là cũ, giá nguyên vật liệu sớm đã thay đổi, cho nên Giang Nhân Đình mới bắt được lỗ thủng này.

Giang Nhân Ly có chút phẫn nộ: "Diệp tiểu thư thật đúng là nhân viên đắc lực của Bắc Lâm, có cô ở đây Tu Lăng đúng là đã nhẹ nhàng rất nhiều."

"Đây đều là công việc của tôi." Giang Nhân Đình cười: "Công việc này cần có chuyên môn, Mạc phu nhân không phải chuyên về lĩnh vực này tất nhiên khó tránh khỏi sai phạm. Dù sao Mạc phu nhân cũng đã làm rất tốt rồi, trong thời gian ngắn vậy đã xử lý tốt những việc này."

Giang Nhân Ly nhìn cô ta: "Có cô rồi tôi cũng không cần phải lo những sai phậm này nữa. Dù sao cô cũng sẽ dọn dẹp. Tiền lương Bắc Lâm cũng đã trả đủ cho cô."

"Đây là tất nhiên."

Giang Nhân Ly lúc này mới yếu ớt rời đi, nhưng cô phải thừa nhận, Giang Nhân Đình đã giỏi hơn cô nghĩ. Xem ra cần phải nhìn cô ta với ánh mắt khác xưa.

Bắc Lâm bận rộn nhất vào lúc này là vì sẽ hợp tác với nhà họ Cố. Trước năm mới sẽ có một tiệc rượu long trọng, đến lúc ấy Cố Diễn Trạch cũng tới tham gia bàn bạc về kế hoạch hợp tác với Bắc Lâm. Đây là dự án mà Bắc Lâm rất tâm huyết.

Mạc Tu Lăng bận rộn nhất từ trước tới giờ, mỗi khi về đến nhà đều leo lên giường ngủ. Giang Nhân Ly thời gian này cũng không đến công ty làm loạn.

Giang Nhân Ly đột nhiên cảm thấy mình đúng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Mới vài ngày đã bị trở về nguyên hình. Cô cũng biết anh rất vất vả, nhưng cô cũng rất buồn chán, anh trở về nhà cũng chả buồn nói chuyện với cô. Được rồi, hiểu nhau là một chuyện, nhưng cũng cần phải nói chuyện.

Anh vừa mới nằm xuống, cô cũng không tin anh đã ngủ.

Cô kéo áo anh: "Chúng ta nói chuyện phiếm đi!"

Anh không nhúc nhích.

Cô chu miệng: "Em không ngủ được."

Mạc Tu Lăng bất đắc dĩ: "Vậy em cũng muốn anh mất ngủ cùng em à?"

"Em biết anh chưa ngủ."

Mạc Tu Lăng ngậm chặt miệng.

"Tiệc rượu thu xếp thế nào rồi?"

Anh không nói lời nào.

"Đến lúc đó em cũng muốn đi. Nghe nói vị tổng giám đốc họ Cố này không kết hôn với một cô gái môn đăng hậu đối mà cưới một cô bé lọ lem, em muốn đi xem cô ta như thế nào."

Anh vẫn không nói...