Như một giấc chiêm bao
Posted at 27/09/2015
179 Views
( - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để nhớ")
Huyền vẫn như không tin vào mắt mình tại sao ở đâu trên trời lại rớt xuống có một anh chàng sinh viên đại học y dược đẹp trai 1m83, khôi ngô, tuấn tú lại thầm thương, thích rồi yêu nó suốt 4 năm trời mà nó không hề hay biết.
***
"Quốc mất rồi Huyền ơi!" Trong tiếng chuông nhà thờ vang lên mọi người vỗ tay mừng Chúa Giáng sinh có tiếng nấc lên thành cục, từng giọt nước ở đâu rơi lộp độp trên dòng tinh nhắn hiện trên điện thoại...Tất cả như một giấc chiêm bao.
Huyền vẫn như không tin vào mắt mình tại sao ở đâu trên trời lại rớt xuống có một anh chàng sinh viên đại học y dược đẹp trai 1m83, khôi ngô, tuấn tú lại thầm thương, thích rồi yêu nó suốt 4 năm trời mà nó không hề hay biết. Có thể nói, đó là tình yêu sét đánh của anh chàng sinh viên năm nhất khi trở lại trường thăm thầy cô.
Tình cờ Quốc bắt gặp Huyền - cô học sinh lớp 11 với thân hình gầy gầy cao cao đang chống nạnh tinh nghịch cười đáng yêu cùng lũ bạn, rồi nụ cười ấy hớp hồn chàng sinh viên từ lúc nào không hay. Mỗi lần có dịp về quê Quốc lại tranh thủ lên trường cũ chụp lén những tấm hình dễ thương của cô bé ấy, và có nguyên một profile về lý lịch của Huyền nào là học thầy cô nào, con nhà ai...và quan trọng nhất với Quốc là Huyền chưa có người yêu.
Huyền thi đậu đại học và lên thành phố học. Đến tận cuối năm 2 của Huyền, Quốc mới tìm ra tung tích của cô nàng qua nick facebook. Không thể để mất cơ hội, Quốc lân la làm quen rồi trở thành anh trai của Huyền từ lúc nào. Còn Huyền thì ngô nghê không hiểu sao anh lại hiểu rõ Huyền đến thế. Mặc dù là bác sỹ tương lai nhưng dường như không có lĩnh vực nào là Quốc không biết, và ngẫu nhiên anh trở thành gia sư giải những bài tập về chứng khoán cho Huyền. Huyền thầm ngưỡng mộ và quý anh lắm. Những đêm bài vở chứng khoán ngập đầu, anh cùng thức tìm tài liệu cho Huyền rồi lại ra dáng người anh với những ân cần hỏi han, chăm sóc, lo lắng cho Huyền từ bữa ăn đến giấc ngủ. Quốc hay gọi yêu Huyền là con mèo lười nên làm Huyền khoái cái tên ấy lắm. Cứ thế những tin nhắn, những quan tâm của Quốc đã trở thành thói quen, thành bữa ăn mà Huyền không thể thiếu. Bạn bè nhìn Huyền chọc "đang yêu ai, khai mau". Huyền chỉ tủm tỉm cười kêu đó là anh trai.
Còn với Quốc thì khác, anh cảm thấy hạnh phúc vì ngày nào cũng được chuyện trò với người con gái anh yêu nhưng thời gian lại như lưỡi hái tử thần lúc nào cũng trực chờ Quốc. Sinh nhật Quốc, anh hẹn Huyền đi café sách và quyết định bày tỏ tình cảm của mình với Huyền.
Huyền cứ khù khờ hỏi Quốc: "Đẹp trai, học giỏi như anh sao chưa có người yêu?Lạ quá"!
Như chớp được chủ để Quốc kể chuyện tình của anh cho Huyền liền: "Có chứ sao không".
Huyền tò mò chọc thêm "Xạo, chắc yêu đơn phương ai rùi chứ gì!"
Câu nói vu vơ của Huyền làm Quốc ngãi đầu, tủm tỉm cười "Ừm, anh thích cô bé ấy 4 năm rùi, nhưng người ta không biết".
Câu chuyện tình yêu của Quốc cuốn Huyền vào cách kể của anh, rồi Huyền tư lự góp ý phải thế này, phải thế kia cho Quốc mà đâu hay người Quốc thích chính là mình.
Những tia nắng ấm cuối chiều tà của khuôn viên nhà thờ Đức Bà xuyên qua dải phân cách hai bờ vai của Quốc và Huyền. Quốc dừng lại lấy trong cặp ra cuốn album hình đưa cho Huyền "Đây là cuốn album hình người anh yêu, anh muốn em xem nó". Những tấm hình cô học sinh mặc áo dài trắng lướt nhẹ qua ngón tay của Huyền khiến cô rưng rưng, ngỡ ngàng mà không nói nên lời "LÀ NÓ – Người con gái anh yêu thầm suốt 4 năm ư"! Quốc mỉm cười, đan các ngón tay của mình vào tay Huyền "Anh yêu em! Con mèo lười à! Làm bạn gái anh nhé!". Hương gió mùa thu có chút se se lạnh nhưng hình như hơi ấm của bàn tay Quốc làm Huyền chẳng còn thấy lạnh chút nào. Cô chỉ muốn nắm thật chặt tay Quốc như muốn giữ tình yêu này thật lâu...lâu mãi....
Quốc là người sống đơn giản với hai tuýt màu đen trắng, cặp kính cận khiến cho khuôn mặt baby càng thêm thư sinh, Huyền hay gọi yêu anh bằng cái tên " Qủy dracula xấu xí". Huyền thì thích cún con cực, từ điện thoại cho tới máy tính ở đâu cũng ngập hình chó con nên ngoài cái tên anh hay gọi yêu Huyền "con mèo lười của anh", Huyền còn được anh tặng thêm cho cái nick "Lulu" - cái tên gắn với Huyền suốt dọc hành trình còn lại của cuộc đời.
"You are the first thought in the morning and last thought at night." Câu nói ấy của Huyền đã giúp Quốc chống chọi lại với những cơn đau dạ dày ngày càng nặng. Những tin nhắn "Sáng rồi, dạy đi mèo lười ơi! Hay "Hôm nay mèo lười của anh làm những gì"....đã trở thành hơi thở của Huyền với cuộc sống từ khi có Quốc. Là bác sỹ nên Quốc không quên nhắc nhở người yêu phải luôn ngủ đúng giờ, ăn đủ chất, phải biết yêu và chăm sóc bản thân như thế nào. Hơn nữa, Quốc còn là người trải đời với những lời khuyên, lẽ sống anh mang đến cho Huyền khi cô gặp khó khăn hay nản trí. Thói quen nhắn tin hỏi thăm ba mẹ, em gái mỗi cuối tuần cũng là từ Quốc dạy cho cô. Cuộc sống của Huyền bỗng tươi hơn, ý nghĩa hơn và cô biết mình không thể để mất Quốc. Cô muốn được cùng Quốc đi đến cuối đoạn đường đời của mình... Nhưng cuộc sống dạy ta đâu phải cái gì muốn là cũng được đâu.
Nhiều lúc Huyền cứ ngỡ mình đang sống trong câu truyện cổ tích có chàng hoàng tử suốt ngày hát cho cô nghe. Rồi còn ghi âm lại tất cả những đoạn hội thoại anh và cô nói chuyện để khi nhớ lại lôi ra nghe và cười một mình. Huyền thầm cảm ơn Chúa đã mang anh đến bên cô, đã biến điều ước "20 tuổi cho con gặp được người con yêu" thành hiện thực. Ngày ngày Huyền đi lễ sốt sắng cầu nguyện nếu đây là câu truyện cổ tích có thật thì làm ơn xin Người hãy cho nó được kể câu truyện đẹp ấy cho con cháu của nó và anh để các con, các cháu luôn tự hào về ba mẹ về ông bà của nó.
Vào một ngày cuối tháng 11 Quốc hẹn Huyền đi chơi như thường lệ, nhưng chờ hoài chẳng thấy Quốc đâu, điện thoại không nghe, linh tính xấu nói cô chuyện chằng lành. Huyền nhận được cuộc gọi của Thế bạn thân của Quốc kêu Quốc phải nhập viện vì ung thư dạ dày giai đoạn 3 rồi. Nỗi hoảng sợ ập tới khiến Huyền ngã quỵ, chân tay bủn rủn. Tiếng lá rụng xào xạc ôm theo tiếng alo thất thanh gọi tên Huyền từ đầu dây bên kia.... Có tiếng nói ở đâu vọng lại trong trí óc Huyền.
- Người ta thường nói tình đầu là tình dang dở, em có sợ không?
- Không! Có bao nhiêu người vẫn hạnh phúc với tình đầu của mình đấy thôi. Em tin hai chúng mình chắc chắn sẽ hạnh phúc. Trừ khi....trừ khi ...Anh đi yêu người khác thôi.
- Hừ....Đúng là con mèo của anh vừa lười vừa ngốc....Trên đời này làm gì có ai ngoài em đi yêu con quỷ dracula xấu xí như anh chứ!....