Polly po-cket

Ngày kia mình hãy chia tay, được không anh ?

Posted at 27/09/2015

227 Views

Tối nay ngủ thật ngon và nhớ nhắn tin cho em nhé. Ngày mai mìh chia tay anh nha.
Cô và anh về thành phố. Trong mắt cô mọi thứ cứ như nhòa dần đi trong hai hàng nước mắt. Nhưng cô không muốn bật ra tiếng. Cô thực sự đau lắm. Đau đến nỗi tim như bị ai cứa đứt từng mạch máu. Lồng ngực căng chặt lên như sắp nổ tung. Cô k thể nào thở nổi nữa. Nhìn anh thế này cô chỉ muốn ngày mai ngày kia rồi đến hết đời ông trời sẽ cho cô được gần bên anh.
- Chờ anh 1 chút nhé?
Câu hỏi của anh đánh tan suy nghĩ trong đầu cô. Đưa tay lên lau vội nước mắt cô gật đầu.
- Vâng ạ
Anh dừng xe trước 1 của hàng hoa. Vào và ra chỉ trong 5 phút. A tặng cô 1 bó hoa hồng trắng. Loài hoa cô thích nhất. Trong trắng và thuần khiết. Cô nhận lấy bó hoa và cười rất tươi. Đã lâu rồi anh chưa có mua quà cho cô. Coi như đây là món quà cuối chắc cũng đúng. Dù sao cũng có chút gì đó làm kỉ niệm ngày cuối ở bên anh. Hôm nay cô đã vô cùng hạnh phúc. Chẳng phải trong cuốn truyện nào đó nhân vật nữ chính có nói là " hạnh phúc hưởng thụ 1 lần là đủ rồi sao ". Cô cũng cảm thấy đủ rồi...
- Anh Tuấn....
Có ai đó gọi anh. Cô và anh cùng nhìn sang đường theo phía người gọi. Bên kia đường 1 người con gái tóc dài. Khuôn mặt thiên thần đang nhìn anh mỉm cười. Đúng là cô gái ấy rồi. Cô nhìn thấy anh khẽ cưởi mỉm, ánh mắt tràn đầy ôn nhu dướng về phái cô ấy. Trông họ thật hạnh phúc Nhìn bó hoa hồng trắng trên tay cô chợt bật cười. Bó hao này có lẽ hợp với ng con gái kia hơn
-Bíp bíp....
Bỗng từ phía sau có tiếng còi xe. Chiếc xe tải chỉ còn cách cô gái kia 5m. Cô gái đứng sững lại..
- Như, tránh xa mau....
Anh hét lên bất lực. Cô gái ấy vẫn không nhúc nhích. Đôi chân như bị chôn dưới đất. Nét mặt trắng bệch hoảng sợ. Lẽ nào cô ấy sẽ rời xa a sao. Bông hoa thủy tinh nhỏ bé này. Anh nắm chặt tay cố lao sang đường.
-Kittttttttttttttt. Rầmmmmmmmmmmm.........
Tiếng phanh xe chói lọi. Anh chết sững giữa dòng xe. Những tưởng người con gái ấy sẽ rời xa nhưng cô gái ấy đang ngã sõng xoài bên kia đường. Mà trước bánh xe tải là một thân thể khác. Cô gái quen thuộc đã từng làm người yêu anh 5 tháng. Cô đã lao ra đường mặc kệ dòng xe hối hả chỉ để cứu cô gái đã cướp đi người con trai cô yêu.
Đầu gối anh dường như sắp quỵ xuống. Anh mở to mắt nhìn cô. Anh thấy máu, những dòng máu đỏ tươi chảy ra từ thân thể bất động của cô. Màu trắng của những cánh hoa thấm đãm máu. Anh bàng hoàng chạy lại ôm cô. Khuôn mặt sợ hãi hiện rõ từng nét
- Em à em đừng đùa anh mà. Em chỉ là bị ngã thôi phải không em dậy đi mà dậy đi. Anh sẽ cho em thêm 1 ngày nữa.Ngày kia ừ ngày kia chúng mình sẽ chia tay nhé. Em dậy đi có đc không. Anh sẽ lại hôn lên môi em nhé. Sẽ không để nước mắt em rơi đâu mà. Em ngốc thế sao em lại ngốc thế hả Giang.
Anh khóc lần đầu tiên anh khóc vì cô. Nước mắt rơi cả trên khuôn mặt cô.
- Anh ....ơ...i...
Đôi mắt cô mở hờ..nhìn anh nhìn khuôn mặt đang hốt hải lo cho cô kia...