Disneyland 1972 Love the old s

Kẻ bại trận

Posted at 27/09/2015

179 Views


( - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau đi")
Nó thích chơi đùa với tình cảm của người khác, thích đặt tình yêu lên một ván cờ và xem cách mình chiến thắng, nó thích cái việc cố gắng cưa đổ một ai đó, để rồi bỏ rơi người ta ngay khi tình cảm của cả hai đứa đang đậm sâu nhất!
***
Nó xinh xắn, khéo léo, dịu dàng và thông minh. Trong mắt bọn con trai, nó rất đáng yêu, là hình mẫu lý tưởng của những đứa con gái đáng để yêu bây giờ, vì cơ bản, nhà nó giàu, lại là con gái duy nhất nên được chiều chuộng. Thằng con trai nào cũng thích nó, theo đuổi và tán tỉnh nó, nghĩ nó như một nữ thần, chỉ duy nhất những người từng "qua tay" nó mới biết, nó là một đứa có gương mặt của thiên thần, nhưng trái tim cao đẹp thì không bao giờ gắn liền với bộ não của ác quỷ.
Nó thích chơi đùa với tình cảm của người khác, thích đặt tình yêu lên một ván cờ và xem cách mình chiến thắng, nó thích cái việc cố gắng cưa đổ một ai đó, để rồi bỏ rơi người ta ngay khi tình cảm của cả hai đứa đang đậm sâu nhất! Đấy là những thứ nó thích, bạn thân nó bảo đấy là bệnh, nhưng sẽ có người chữa khỏi cho nó, và nó không tin! Nó không thích, thì chẳng ai bước vào cuộc đời nó, mà ra đi toàn vẹn cả. Vì nó đã từng đau, nên nó không cho phép mình nới lỏng trái tim ra một chút nào. Nó muốn thấy người ta phải đau như nó đã từng, muốn nhìn thấy ánh mắt đau thương cuối cùng của những con mồi mà nó chọn. Đâu phải riêng con gái mới biết đau? Nó có thể làm điều ngược lại mà bọn playboy thường làm và nó chắc chắn không bao giờ yêu con mồi của mình. Đôi khi nó thấy mình giống như một đứa bệnh hoạn, nhưng nó thậm chí thấy vui với nỗi đau của người khác...

Những người đàn ông nó chọn, thường rất kĩ lưỡng. Họ phải có ít nhất 3 tiêu chuẩn: ưa nhìn, dịu dàng và luôn có một mùi thơm riêng biệt. Những mỗi tình chớp nhoáng của nó không bao giờ là vì tiền hay bất cứ cái gì khác cho nên người nó chọn cũng không nhất thiết phải giàu có. Nó thường ưu tiên những chàng trai có một thiên tình sử với nhiều cô gái, nó thích những cuộc đấu và cảm giác chiến thắng khi người ta đã đem lòng yêu nó trước. Những "người yêu hờ" của nó trung bình có thể ở bên nó nhiều nhất là 3 tháng, nhưng nó vẫn luôn an toàn với những tai tiếng, vẫn được gán mác gái ngoan vì tiêu chuẩn 4 không, không bao giờ xâm phạm: "không yêu bạn thân; không yêu anh trai của bạn; không yêu bạn của người yêu; không yêu người yêu của bạn". Cho nên những người được nó chọn, thường không quen biết nhau, có thể nó gặp ai đó tại một quán bar, có thể trong một quán café, cũng có thể là trên đường đi học về...
Ấy vậy mà những con mồi của nó lại luôn yêu nó thật lòng và tha thiết dành tình cảm cho nó như một con thiêu thân thích lao đầu vào lửa. Điều đó làm nó hả hê vô cùng. Có một số người lại còn tỏ ra không tin với hành động của nó và nghĩ là nó có vấn đề gì khó nói mới nực cười. Giống như chàng trai ngồi trước mặt nó, nó cố gắng để không bật cười khanh khách về câu hỏi:
- Em không phải thực sự muốn chia tay anh phải không?
Anh chàng có vẻ nghĩ mọi chuyện như tiểu thuyết thì phải? chắc là nó phải đi du học hay cha mẹ nó bị ốm hay là nó bị bệnh không muốn làm phiền anh ta? Nó nhếch môi cười, vì anh ta không phải người đầu tiên nó gặp:
- Anh thấy mặt em buồn khổ lắm à?! Em không nói đùa đâu. Mình chia tay rồi!
Nó đứng lên đi thằng về phía cổng, nó bắt đầu chán ghét vì ánh nhìn như thương hại kia, anh ta khù khờ quá hay là do anh ta cũng đang giả vờ? Anh ta giữ tay nó lại giữ quán café, hét giống lên như lợn bị chọc tiết:
- Em điên rồi à Linh? Anh yêu em! Những ngày tháng qua mình bên nhau chẳng phải rất tốt đẹp à?
Nó giật mạnh tay lại, quay ra nhìn thấy cả quán café đang chằm chằm nhìn nó. Nó quay đi, sau đấy chỉ nhắn cho anh một tin duy nhất để kết thúc tất cả "Anh vừa cư xử như một thằng trẻ con, anh biết không? Em không yêu anh, thời gian qua em lừa anh đấy chàng khờ ạ! Hôm nay nhìn thấy anh như thế, em mới nhắn cho anh tin cuối cùng này. Cố gắng mà quên em đi". Nó đã ở bên chàng trai này gần 3 tháng, thời gian rất lâu đấy chứ. Anh ta điều kiện tốt, hiền lành, ưa nhìn, mùi hương đặc trưng, cái gì anh ta cũng có, cả tình yêu cho nó cũng là thật lòng. Nhưng anh ta cho phép mình cái quyền quản lý nó, lúc nào cũng như bố mẹ nó hỏi nó đang làm gì, ở đâu với ai và đấy là lý do nhanh nhất để nó thấy chán ngán. Nó cứ ngỡ nó và anh ấy sẽ ở bên nhau lâu hơn cơ, nhưng anh ta lại chẳng hoàn hảo như nó nghĩ, thôi thì đành tặng anh ta lời chia tay sớm một chút vì thời gian bên nó càng lâu, sẽ càng khiến đau đớn hơn thôi...
Và sau bao nhiêu gò bó, nó quyết định tự cho mình một ngày nghỉ ngơi. Nghỉ một buổi lên giảng đường, nó nằm nhà ôm gấu bông, chờ đến 8 giờ để con bạn sang đón đi ăn sáng. Nó bất chợt nghĩ đến một chàng trai là mối tình đầu của nó. Anh ta phải bội nó ngay sau khi ngủ với nó đêm đầu tiên. Nó đã sớm hận bọn đàn ông, lại thêm thằng khốn nạn đấy, cho nên nó mới thành ra thế này... Rồi lại đến một hình bóng khác hiện lên, có thể nói, Nhật là chàng trai đầu tiên khiến nó thấy hơi hơi tiếc nuối khi quyết định rời bỏ anh. Anh từng yêu nó nhiều hơn cả nó nghĩ, chấp nhận làm xe ôm, nó bảo gì nghe đấy, nó nói gì thì là cái đấy đúng, anh ta như một thú cưng mà không bao giờ thắc mắc bó bọc nó, anh ta đẹp trai và từng là một play boy chính hiệu, từng yêu bao cô gái và cũng gây tổn thương cho bao người. Sau khi gặp nó thì thay đổi hẳn, thậm chí chịu cả đau đớn để xóa hình xăm trên người đi chỉ vì một câu "Em không thích" của nó. Anh ta cũng là người đầu tiên nhìn vào mắt nó đang lóng lánh ý cười mà biết hôm nay nó không vui. Nó ấn tượng với anh ta nhất nhưng cuối cùng nó vẫn chọn cách rời bỏ, vì biết đâu được anh ta chỉ yêu nó lúc này, đến lúc nó không làm chủ được tình cảm của bản thân nữa, ngựa lại quen đường cũ. Nó không cho phép mình mềm lòng thêm lần nào nữa. Cho nên khi nó nói câu chia tay, anh ta cũng là người suy sụp nhất. lại bị nó cho biết sự thật, và phải thừa nhận là mình đã thua hoàn toàn trước nó, anh ta liền bỏ ra nước ngoài du học. 1 năm rồi, nó không còn nghe được tin tức của anh ta nữa. Ồ, nó đã như thế này, được 2 năm rồi đấy... Nó mỉm cười rồi bước xuống khỏi giường và trang điểm nhẹ nhàng cho ngày mới.
Nó ngồi sau chiếc SH, gió thu nhẹ thổi bay mái tóc màu socolate dịu ngọt. Dáng người nó mảnh khảnh cao ráo, Nụ cười của nó thu hút bao ánh mắt dõi theo trên đường, nó không thèm đánh mắt nhìn lại một cái, chỉ để ý việc của mình càng khiến nó quyến rũ hơn. Nó không phải chọn cách ăn mặc thiếu vải như bao đứa con gái khác, chỉ là quền jean, áo phông trắng nhưng khí chất của nó nổi bật lạ thường. Đấy là lý do nó không bao giờ thiếu người để lựa chọn, nói như người ta thường nói là bao nhiêu anh xin chết, mà người ta biết đâu được, dính vào nó, là chết thê thảm thế nào.

Buổi tối hôm ấy nó quyết định lên bar, nó đang kiếm mồi vì gần đây cảm thấy buồn chán vô cùng. Nó ngồi một mình ở quầy bar, đã mấy người ngồi cạnh ve vãn nó, nhưng nó lại dị ứng vô cùng với những kẻ suồng sã đối với nó, quan trọng là chưa có ai đủ tiêu chuẩn cả. Nó cứ ngồi như thế, uống vài cốc rượu cho đến khi thấy lâng lâng thì quyết định ra sàn "Show" một chút vì hôm nay bỗng nhiên nó có cảm giác muốn nổi loạn. Đấy không phải lần đầu tiên nó múa cột cũng không phải lần đầu tiên xung quanh reo hò vì những bước nhảy uyển chuyển thanh thoát mà quyến rũ của nó nhưng hôm nay, nó thực sự hiểu được hóa ra nó thu hút đến thế. Bọn con gái, kể cả lũ "hàng" nhìn nó với ánh mắt ghen tỵ khi những đứa con trai cạnh chúng chỉ nhìn chằm chằm vào nó.
Sau màn nhảy điên loạn đến chính nó cũng phải ngạc nhiên. Nó ngồi xuống bên quầy bar, gọi thêm một ly Bailey và nhấm nháp, đến lúc này hơi thở của nó vẫn chưa ổn định. Và quanh nó dần xuất hiện nhiều vệ tinh hơn, theo đúng tính toán của nó, nhưng hôm nay, tiêu chuẩn của nó sẽ cao hơn... Nó từ chối nhiều người, cho đến khi, có một chàng trai ngồi cạnh nó nhưng lại cố tình cách nó một chiếc ghế. Anh ta có dáng người cao hơn nó cả một cái đầu, có gương mặt cương nghị và đẹp như tạc, khiến nó ấn tượng ngay lập tức. Anh ta gọi cho mình 1 ly Wisky và gọi thêm một ... cốc nước lọc, gửi cho nó. Nó bật cười, tự mình ngồi lại gần anh chàng hơn một chút. Cố ý sát lại và hỏi:
- Tại sao lại là nước khoáng chứ không phải rượu?
Nhưng anh ta không mỉm cười, chỉ nhìn nó và lành lạnh nói:
- Vì em say rồi.
Khi sát gần vào người anh ta, nó kinh ngạc hơn cả vì mùi thơm dìu dịu rõ ràng là của một loại nước hoa nam, nhưng nó lại chưa từng ngửi thấy, đó là loại nước hoa gì mà không có một chút quen thuộc với người sành về nước hoa như nó? Nó bắt đầu thấy thú vị. Mùi nước hoa nó ngửi thấy không hắc lại không thanh mát theo kiểu nước hoa nữ, không hiểu vì sao khi ngửi thấy, nó lại cảm thấy ấm áp, an toàn? Nó nghĩ mình thực sự say...
Và không cần mất nhiều thời gian, nó ngã vào lòng anh ta đêm đó. Họ thuê một phòng của một khách sạn 4 sao để nghỉ. Khi nó giả vờ say, để anh ta đưa lên ô tô, một chiếc Camri màu đen, trong xe lại không có mùi phụ nữ. Nó thường không có thói quen "tình một đêm" thế này nhưng không hiểu sao hôm nay lại cảm thấy mọi chuyện khá nhẹ nhàng và tùy hứng... Sau khi vụng trộm nhắn tin xin phép bố mẹ ngủ ở nhà bạn. Nó tắt máy và bắt đầu một đêm ân ái với người đàn ông lạ. Anh rất nhẹ nhàng, rất giỏi trong việc giường chiếu, hơn bất kì ai nó từng biết và là người đầu tiên không khiến nó cảm nhận quá trình này giống như một cuộc hành hạ xác thịt.....