XtGem Forum catalog

Hoa hồng trắng không dành cho em

Posted at 27/09/2015

161 Views


- Hai người sẽ phải hối hận. Mày sẽ phải trả giá. Mày sẽ phải sống trong day dứt vì cái chết của tao. Ha mày sẽ không giờ hạnh phúc đâu, con ngốc ạ!
Tôi không biết phải làm sao cho máu chị ngưng chảy, tôi chỉ biết ra sức bịt miệng vết thương. Tôi phải nói với chị rằng người anh yêu là chị, rằng tôi chỉ là kẻ chen ngang, hoặc rằng chị không phải chết vì loại đàn ông đáng nguyền rủa ấy, rằng vẫn còn có ngày mai mà chị. Nhưng không, tôi lại chẳng nói được gì. Tôi chỉ có thể rấm rứt:
- Chị hai chị đừng bỏ em mà chị hai, em thương chị hai lắm!
- Tao sẽ phải bỏ mày! Tao ghét cái cách mày cười ngây ngô, tao ghét sự thờ ơ của anh ấy với tao khi mày xuất hiện, tao ghét cái cách hai người cười nói. Thì ra là mày. Mày đã cướp tất cả của tao.
Thì ra chị đã biết, từ lâu. Tôi khóc nấc lên. Không, không phải tôi! Nhìn dòng máu nhuộm đỏ chiếc váy trắng, tôi ngây người trống rỗng. Chị hai mất, tâm tôi cũng chết theo.
Kang
Em vẫn cứ im lặng, dù tôi có ở bên, có vỗ về, có săn sóc em. Lúc kéo em từ dòng sông lạnh băng, tôi thực sự rất muốn đánh em. Mạng sống là thứ người khác phải giành giật, còn em, em lại vứt bỏ không thương tiếc. Và rồi, em kể cho tôi nghe về câu chuyện của mình. Ánh nắng buổi chiều hôm ấy thẫm lại như màu mắt khói.
Những ngày sau đó, em lại càng ít nói hơn, đôi mắt như trống rỗng vô hồn. Em đập nát tất cả lọ hoa hồng trắng tôi tặng cho em. Tôi bảo em đập thì cứ đập, hoa hồng trắng vẫn cứ rực rỡ màu trắng mà thôi. Tôi thấy em ngẩn người, khóe mi em ươn ướt.
Những ngày sau đó, em vẫn lặng thinh. Nhưng cái lặng thinh này làm tôi yên tâm hơn. Tôi biết em đang suy nghĩ cái gì. Không có gì là tuyệt đối, cho nên cũng không có nỗi đau tuyệt đối, vì thế con người ta luôn có thể vượt qua dù cho nặng nề đến đâu, con tim sẽ tự có liều thuốc xoa dịu nếu lý trí cất lời cho phép. Em hỏi tôi khi nào em sẽ hết buồn. Còn tùy em buồn vì gì cơ, cô bé ngốc ạ, dù em có đau buồn thế nào, ngày mai vẫn cứ đến phải không?
Những ngày sau đó, em bắt đầu nói chuyện. Em nói rất nhiều, cười cũng rất nhiều. Em cho tôi nghe một bài hát nào đó, có câu:
" Đã có lúc em phải quên đi. Có lúc em lại suy nghĩ...
Đừng cố níu kéo them chi? Đừng cố gắng mãi được gì?"
Minh Nguyệt
Cảm ơn anh nhá Kang. Bó hoa hồng trắng hôm nay anh tặng em cực kì đẹp luôn đấy! Em cười tít mắt mà trong lòng rộn ràng vui. Anh có muốn nghe câu kết bài hát em rất thích kia không?
" Có chút ánh sáng phía cuối con đường khi đôi tay em dần dần buông
Nắng vẫn lên nhẹ nhàng...
Người Sói






....