Ôsin nổi loạn

Posted at 27/09/2015

855 Views

. Hơ...

Kim Anh bậm môi liếc Tử Kỳ. "Đợi đấy đến trường thì biết tay cô.Hứ." Kim Anh huých tay Tú Anh.

- Sao, thấy em chị thế nào. - Mặc kệ Tử Kỳ, Kim Anh xớn xác.

Anh khẽ cười thay cho lời nói. Anh cảm thấy Trâm Nhi rất thân thuộc với anh nhưng nhất thời không nhận ra. Anh đang cố nhớ lại nhưng hình như là không được rồi.

- Vậy thì hai cưng thử tìm hiểu nhau đi nhé. – Kim Anh vỗ tay đánh "bốp" rồi nháy nháy mắt với Tú Anh.
Trâm Nhi e thẹn, cô đỏ bừng mặt bấu nhẹ vào tay Kim Anh nói nhỏ :

- Chị này. Nói thế vô duyên quá. Phải kín đáo chứ.

- Cần gì. Giờ cứ phải huỵch toẹt ra mới được. Hi... Hi...

Tú Anh mỉm cười nhẹ, quay sang nói với cô :

- Nếu em đồng ý.

- Nó chờ mỗi câu này thôi đấy. Hi...Hi...

Cô nhanh mồm nhanh miệng trả lời thay cho Trâm Nhi, còn Trâm Nhi cô nàng đang trợn tròn mắt nhìn Tú Anh.
Tử Kỳ táy máy kéo Tú Anh đẩy sang đứng cạnh Trâm Nhi nói nhỏ :

- Một em đã sập bẫy.



Chương 27:


Câu nói nhỏ đó lọt được vào tai Kim Anh, cô trả vờ đi qua chỗ Tử Kỳ rồi giẫm lên chân anh. Mắt cô mở to miệng cười nhẹ :

- Ấy... chết xin lỗi, không cố ý.

Lừ mắt nhìn cô, anh định nói thì lại bị cô giành mất lời :

- Tại chỗ này đông người quá. Bạn không nhỏ nhen thế chứ.

Kim Anh cười toét. Á khẩu.

- À... ừ không sao. .. vẫn ổn.

Nghiến răng ." Được, dám chơi mình à."

Lúc ấy bà LiLi và ông EnDy đi tới chỗ Thế Du :

- " Bào bối" à, con lên chơi một bản và hát cho mẹ LiLi với papa EnDy nghe đi.

Kim Anh đứng bên cạnh mà suýt phì cười vì cách gọi của mẹ Thế Du. May cô kịp thời đưa tay lên miệng ngăn lại.

- Không được. – Anh nhăn mặt trả lời.

- Đi đi "bảo bối" papa EnDy lâu lắm mới về đây con nên dành tặng cho papa EnDy và mẹ LiLi món quà chứ.

Bà LiLi, cũng kéo kéo tay anh nói :

- Đi mà "bảo bối", mẹ LiLi năn nỉ đấy.

Thế Du thấy bố mẹ lèo nhèo, không muốn thể hiện trước mặt mọi người, vì anh học piano chỉ để đàn cho một người nghe thôi.

- Ba mẹ phiền thật đấy. Đã bảo không là không.

Tử Kỳ, Tú Anh, Trâm Nhi cùng Kim Anh giật mình khi nghe Thế Du quát. Ba mẹ anh dù không nuôi dưỡng anh, thì anh cũng không nên tỏ thái độ thế chứ.

Cô bất bình :

- Cậu dám ăn nói với ba mẹ cậu vậy sao. Đúng là vô lễ.

Bà LiLi thấy Kim Anh mắng con mình, ba thấy thương con lại bênh :

- Không có đâu, con đừng nói "bảo bối" của cô như vậy. Nó ngoan lắm.

Cô ngạc nhiên nhìn bà trân trối. " Rõ ràng cậu ta đã quát hai ông bà như vậy mà vẫn mình. Gặp ba mình chắc ra đi luôn quá. L"

- Bác à. Bác cũng nhìn thấy Thế Du cáu lên mà. Hai bác dậy như thế chỉ làm hư Thế Du thôi ạ.

Tử Kỳ, Tú Anh, Trâm Nhi lại đồng loạt đưa mắt sang nhìn Kim Anh. Chợt cô rùng mình, cô thấy mình hơi quá lời, dù gì cũng là con người ta, người ta muốn dạy bảo thế nào là quyền của họ. Cô không nên xen vào mới phải.
Thấy hối hận, cô liền cười trừ coi như không có gì.

Bà LiLi nói nhỏ với ông. " Bé Kim Anh đúng không, càng ngày càng xinh. Mình à. Phải gồng mình lên không để "bảo bối" lấn áp được."

Bỗng, không biết ông EnDt lấy dũng khí ở đâu quát to một tiếng :

- Con có lên không thì bảo.

Nhìn ba chăm chú. Anh suýt phì cười vì thấy tay papa mình gồng hết lên như thể quát anh là việc quá sức với ông vậy. Tiếp đến là mẹ anh :

- Con lên không thì bảo. – Bà LiLi giở bộ mặt nghiêm nghị. Tay chống nạnh, mắt được đeo kính đen của "Gia đình siêu nhân" cũng trở nên sắc nhọn.

Lần này thì anh phì cười thật, không phải hai ông bà đang cho anh là kẻ thù đấy chứ.

Mọi người trố mắt nhìn anh, chưa thấy ai bị bố mẹ mắng lại còn phì cười thế kia. Đúng là...

- Thôi lên đi, cho hai bác đỡ buồn. - Tử Kỳ tỏ vẻ khuyên giải anh.

- " Bảo bối" nghe gì chưa.

Vẫn không tác dụng, mọi người nhìn nhau rồi hợp sức lèo nhèo với anh.

Bà LiLi :- " Bảo bối" độc ác, mỗi bản nhạc thôi mà...

The Soda Pop