Ôsin nổi loạn
Posted at 27/09/2015
781 Views
Cô chủ nhiệm mắt sang quắc như cú mèo , cầm cây roi gõ mạnh xuống bàn , nghiêm giọng :
- Nói.
Kim Anh run bắn người, lắp bắp :
- Dạ .. ờ ... à ... em ... em ... không biết ạ.
Cô giáo chỉ cây roi về phía góc lớp, quát :
- Xuống góc lớp quỳ xuống dang 2 tay lên trời.
Kim Anh nhăn nhó, mặt vẻ đầy ân hận :
- Em xin lỗi cô, em hứa em sẽ chú ...
Chưa kịp nói hết câu cô giáo đã nạt ngang lời Kim Anh khiến cô giật mình :
- Xuống.
Không những không nói đỡ mà Thế Du còn nói chen vào :
- Cô bảo sao thì làm vậy đi. Lì vừa thôi. Mặt dày .
Kim Anh đang đứng hối lỗi nghe thấy thế quay phắt xuống lườm Thế Du , cậu không những không sợ ánh mắt " thân thương
" đấy mà còn huýt sao be bé trong miệg rồi cười cợt quay mặt đi trên tức Kim Anh.
- Con đứng đấy à. – Cô Oanh gầm gừ.
- Ơ ... dạ đây ạ. – Bất lực Kim Anh chầm chậm tiến từng bước tiến về " thiên đường " của mình.
Kim Anh vừa đi vừa quay sang lườm Thế Du.
Reenggg.....
Đúng lúc cô đến gần cuối lớp cũng là lúc chuông vang báo hiệu ra về. Cô hớn hở " May thế hehe " . Kim Anh quay đầu chạy cái véo về chỗ lấy cặp định về thì Thế Du đã đứng chắn trước mặt cô, dơ cặp lên :
- Quên nhiệm vụ à.
Kim Anh lườm Thế Du rách mắt rồi dựt lấy cặp từ tay Thế Du đi thẳng 1 mạch ra cửa . Thế Du nói với theo :
- À mang cặp về nhớ bảo hộ vs mẹ là tớ sang nhà thằng Thiên học nhé, bạn yêuuuu.... Dấu.
Rồi cậu quàng tay qua vai Thiên cười hớn hở rồi ra khỏi lớp.
Kim Anh không thèm đáp trả. Cô trề môi khi nghe từ " học" của Thế Du :
- Ọe ... buồn nôn.
Vừa ra khỏi cổng trường Kim Anh đã thấy Thế Nam đưa tay vẫy vẫy gọi mình, cô tươi ngay nét mặt chạy lại chỗ anh , nói :
- Nam huynh.
Thế Nam cũng cười cười nói trêu lại :
- Kim muội không cần đa lễ.
Cả 2 bật cười . Rồi Thế Nam rủ rê :
- Kim Anh, hôm nay học mệt rồi nhỉ. Đói không anh dẫn đi ăn.
Nghe đến ăn hai mắt Kim Anh sáng rực nói nhanh :
- Đi luôn
Thế Nam biết ngay cũng là câu này. Rồi cậu nhìn quanh :
- Thế Du đâu rồi ?
Nghe đến tên Thế Du, Kim Anh như bị dị ứng nói :
- Nó đi chơi với bọn thằng Thiên rồi ạ.
Thế Nam gật đầu.
- Vậy anh em mình đi.
- Chờ tý e gọi điện xin ba đã.
- Kô cần đâu nãy a qua bảo bác rồi.
Kim Anh hí hứng cất điện thoại :
- Vậy thì ... lét gô.
Thế Nam mở cửa xe cho Kim Anh ngồi rồi anh vòng qua bên kia vào lái xe , vừa đi anh vừa hỏi :
- Nghe ba mẹ e bảo nhà e sắp qua Anh à.
Kim Anh ngạc nhiên tròn mắt hỏi :
- Sao ạ ?
Nghĩ chắc bác Phùng chưa nói cho Kim Anh nên anh cũng không tiện hỏi nhiều.
- À kô có gì. Hôm nay anh sẽ dành cho em cả 1 ngày . Ok.
Kim Anh liền hưởng ứng nhiệt tình.
- Ok ok. Được đấy.
Thế Nam thấy cô cười tít mắt cũng cười theo. Thế Nam coi cô như một đứa em của mình vậy. Hồi xưa ba mẹ anh chơi thân với ba mẹ cô. Nên anh , cô và Thế Du đã chơi với nhau từ hổi còn bé tý.
Nghĩ lại những kỉ niệm vui hồi bé. Bất chợt anh cười vu vơ. Tự dưng thấy cái gì mát mát trên chán thì ra là tay của Kim Anh, quay sang nhìn cô :
- A bị mát à. Tự nhiên cười 1 mình thế.
Thế Nam cốc đầu cô 1 cái, rồi thấy Kim Anh la lên.
- à à em biết r'.
- Gì.
- Hôm nay anh trúng số đúng không. Thảo nào hôm nay mới mời mình đi ăn lại còn cho đi chơi nữa chứ.
Thế Nam cười véo má Kim Anh méo cả mặt :
- Luyên thuyên à.
Kim Anh xuýt xoa đưa tay lên xoa má , càu nhàu.
- Ai chơi bạo lực vậy. Đau gần chết , méo cả mồm rồi này.
Thế Nam vỗ đầu cô giả nói bằng giọng dịch của phim trưởng Trung Quốc
- Muội à... Huynh xin lỗi nha ... lỡ tay đó mà...