Polly po-cket

Lớp học siêu quậy

Posted at 25/09/2015

403 Views



- ẹc, biết mà còn hỏi

- mấy cái đó mà cũng phải giấu giếm àh- nó ngạc nhiên.

- ặc ặc, văn hóa phẩm đồi trụy đó bà- gấu mẹ vĩ đại Phan Trâm nói với nó

- vậy à! Nó càng ngạc nhiên

- nhỏ này cứ y như cung trăng- Gấu mẹ nhìn nó

- đây là Việt Nam- Trinh nhún vai

- coi thì coi thôi nhá, bậy bạ là chết đó- Quỳ nhìn đám con trai nghiêm mặt

- biết rồi ( cười)- đám con trai đồng thanh( chỉ được cái dzụ đồng thanh là nhanh)

( The Zoo: cả lớp có 30 mạng thì hơn 20 mạng bị gọi là động vật rồi: gà, heo, gấu, ngựa, quạ( mỏ quạ)... và từ các khóa trước thì trên cửa lớp đã ghi dòng chữ to đùng 2 bên cửa ra vào " THE ZOO- C8")

Sáng nay, trường nó đang cùng nhau cầu chúc cho thầy Mạnh khỏe lại, thầy bị tai bạn giao thông cơ hội tỉnh lại rất khó.

- các bạn cho mình gấp 1 con hạc bỏ vào thùng này, bọn mình đang quyên góp cho đủ 1000 con hạc đổi lấy 1 điều ước cho thầy Mạnh- giọng bí thư đoàn trường

Mọi người trong lớp đều lấy giấy ra gấp.

Hiếu nhìn nó

- tin vào 1000 con hạc giấy à?

- sao không tin, chỉ cần có niềm tin là ước nguyện sẽ thành hiện thực, gấp cho thầy 1 con- nó chìa tờ giấy cho Hiếu, cậu bạn không nói gì, khẽ mỉm cười và gấp.

( 1000 con hạc đổi lấy 1 điều ước, sau khi mình đã ra trường thì được biết thầy Mạnh đã khỏe lại, lúc trước thầy đang đi trên đường thì tài xế xe tải bất ngờ mở cửa khiến thầy bị té chấn thương sọ não, phải lấy não ra ngoài nuôi... cũng may thầy đã bình an, thầy rất tốt và vui tính)



12.Vui và Buồn

Dạo này nó và Đầu Tôm không còn cãi nhau thường xuyên( không có nghĩa là không có cãi ^^), và tự nhiên hắn ta xưng hô lịch sự hơn với nó( không có nghĩa là quên gọi nó Heo), nó cũng thay đổi đi suy nghĩ của nó về Đầu Tôm rất nhiều, 1 người nóng tính, có tài lãnh đạo ( cả 1 đám lu la lớp nó đó), nhưng thật tâm rất quan tâm bạn bè, và biết suy nghĩ.

Tuy nhiên, nó không muốn tiếp xúc với Đầu Tôm nhiều vì đã hứa với Nhi, mỗi lần thấy Tôm và Nhi là nó có cái gì đó khó chịu, tránh né.

Nhưng đám cưới của cậu và cô Ngọc đã kéo nó gần hắn hơn.

- thầy xin mời cả lớp đến dự tiệc đám cưới của thầy- thầy Hòa hân hoan

- chúc mừng thầy

- thầy ơn, phải hậu tạ ông tơ bà nguyệt tụi em nhiều nhiều vào nhá

- học sinh nghèo, không có phong bì đỏ được không thầy ( nghèo gì mà nghèo, toàn là ở " lô cốt" đi " xe tăng" không à)

- không sao, các em đến là thầy vui rồi

- dạ, lớp sẽ có mặt đông đủ- Hiếu nói dứt khoát trong tiếng vỗ tay của cả lớp.

***

- 2! How do you do! I miss you so much, chụt- Toàn vừa thấy chị đã chạy nhanh như bay vào lớp, ôm hôn thắm thiết trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và mấy chục cái mồm há hốc. Nó ôm thằng em trai vào lòng, cười tươi như hoa( 2 chị em lâu ngày không gặp nên thể hện hơi quá, bà con thông cảm)

- Why do you come here?

- Oh baby, you must know that... I come here to meet you.

- And...?

- Toàn đưa tay ra hiệu bí mật( về ăn đám cưới thì nói đại cho rồi)- see you soon, bye

- Bye

Chia tay thằng em, Minh lập tức bị bao vây bởi đám bạn

- ai vậy mày?

- Bạn trai hả?

- Đẹp trai quá đi

- "Dzịt kều" hả?

Minh không nói gì, cười cười rồi đi về chỗ, bắt gặp cái mặt hầm hầm của Chí Hiếu, ném cho nó cái nhìn lạnh lùng, Hiếu bỏ đi ra ngoài. Nó nhìn theo Hiếu, không hiểu tại sao hắn ta lại tỏ thái độ như thế( híc, người ta bức xúc khi thấy Heo ôm người khác mà con kiss lên má nữa đó). Nhi nhìn nó với Hiếu, mỉm cười.

Sáng sớm, mới ra tới cổng Hiếu đã thấy nó với thằng con trai kia ôm hôn vẫy chào

- người gì đâu mà tự nhiên như chốn không người- Hiếu

- ô hay, chuyện nhà người ta- nó kênh lại

Cả buổi học nó và Hiếu im lặng, không khí trong lớp trầm xuống, mấy đứa nói nhau không nên đụng vào quả bom nóng là Chí Hiếu. Giờ ra chơi vẫn không khá hơn, ra về thấy Toàn vẫy tay, nó chạy sang đường, 2 chị em đi taxi về

- đi thôi Hiếu- Nhi giục

Hiếu không nói gì, đi theo Nhi mà vẫn quay đầu lại nhìn theo bóng chiếc taxi.

Mấy ngày sau vẫn vậy, hễ về là Hiếu lại thấy nó đi với người con trai trên chiếc taxi.

Tối, từ cửa sổ phòng Hiếu phóng tầm mắt sang nhà nó, đèn phòng Minh sáng, cái thằng con trai đó là ai, sao nó lại thân mật với Minh như thế. Hàng đống câu hỏi cứ xoay trong đầu Hiếu. Không được, phải kêu thằng Huy bê đê tìm hiểu.

****

Ngày đám cưới của cậu, nhà Minh đã có mặt đông đủ, ông nội, ba mẹ đều về dự. Minh khoác tay Toàn đi vào lễ đường trước ánh mắt ngạc nhiên của cả lớp, theo sau là cô Ngọc, à không mợ Ngọc và cậu Hòa.

Trong thánh đường, chứng kiến cảnh cậu mợ thề trao nhau yêu thương, lòng nó chợt nhớ về hình ảnh của nó lúc 10 tuổi.

" - bé Minh ngoan nha, lớn lên anh Nhật sẽ lấy bé Minh làm vợ

- thiệt không anh?

- Thiệt

- Vậy khi đó cũng tại thánh đường này, anh sẽ nói giống như cô Janet và chú Brown chứ

- ừ, khi nào em lớn"

Tiệc cưới

- nè, bà nói cho tui biết cái thằng kia có quan hệ thế nào với bà đi- Huy bê đê kéo tay nó

- hey, come here, introduce yourself- Minh gọi Toàn

- hi!- Toàn vẫy tay chào mọi người, quay sang chị- E or V?

- V

- Ok,Chào các anh chị, em tên là Nguyễn Hoài Thanh Toàn, sinh viên năm nhất trường Bolton, ngành kiến trúc.

- Nguyễn Hoài Thanh Toàn, Nguyễn Hoài Bình Minh?!- Phát lẩm nhẩm

- 2 chị em- Quỳ hỏi nó

- Dạ, em là em trai chị Minh, hiện tại đang sống và học tập tại Anh.

- Vậy mày thì sao?-Trinh Đen nhìn nó dò xét

- Tao ở chung nhà với nó- Minh thản nhiên

- Mày sống ở Anh???- cả đám hét lên, biết cái sự to mồm giữa đám cưới nên tụi nó dịu xuống

- ừ

- hèn chi nó cứ y như ở trên rừng mới xuống biển

- vậy toàn bộ thông tin trong hồ sơ học sinh là sai à- Huy thắc mắc

- không, chỉ 1 phần thôi- nó tiếp tục ăn

Huy bê đê nhìn Chí Hiếu ánh mắt biết tội, Hiếu lườm lườm.

- bà này giấu giếm anh em, phạt!-Diễm My đè cổ nó

- đúng đúng, phải phạt

- phạt gì mày Hiếu?

- tao không biết- Hiếu nhìn nó cười tươi( ui hiểu lầm đã bị xóa bỏ, phải cười là đúng rồi)

************

- Hiếu, sao Hiếu vẫn cứ im lặng với Nhi vậy?

- Nhi đã là quá khứ, Hiếu không muốn nhắc lại

- Chả lẽ, Hiếu... thương Minh thật sao?

- Đúng, Hiếu thích Minh đó

Hiếu và Nhi trò truyện nơi góc khuất của đám cưới, đâu hay rằng Toàn đã nghe thấy hết tất cả. Toàn nhìn chị gái, trong lòng có cái gì đó ngập ngừng, muốn nói lại đành thôi.

- nếu như Hiếu nói vậy, Hiếu đi theo Nhi- Nhi nhắm tay kéo Hiếu đi theo ra trước mặt Minh- Hiếu nhìn thẳng Minh nói đi, nói những gì Hiếu đã nói với Nhi thì Nhi sẽ không bao giờ làm phiền Hiếu nữa

Bất ngờ trước thái độ của Nhi, và cũng trước bao nhiêu đứa bạn, Hiếu thu mình lấy hết can đảm

- Hiếu thích Minh

Nghe xong câu đó, Nhi vụt chạy, Minh toan chạy theo thì bị Hiếu nắm tay lại

- đừng đi....

Nhi: mình đã chọn con đường học tập và gác việc tình cảm sang 1 bên, nhưng khi đặt chân đến nước Mỹ thì mình mới chợt nhận ra rằng trái tim mình mãi luôn hướng về người ấy, dẫu khi trở về biết sẽ mất người ấy mãi mãi, nhưng mình muốn nổ lức bằng chính bản thân giành lại, nhờ Minh không nói chuyện với Hiếu 1 thời gian những tưởng rằng Hiếu sẽ trở về bên mình, nhưng hình như đó lại là điều giúp mình nhận ra rằng: tình cảm là thứ không thể níu giữ khi nó không còn thuộc về mình.

*****

Những ngày sau đó nó và Hiếu im lặng, Nhi thì đã trở lại Mỹ và tiếp tục học. Trước khi đi Nhi để lại cho Hiếu 1 lá thư

" Hiếu, cho Nhi xin lỗi. Ngày trước Nhi ra đi vì Nhi nghĩ việc học quan trọng nhất, nhưng khi đi rồi Nhi mới biết mình đã sai. Chúc Hiếu và Minh luôn vui vẻ. Tạm biệt"- đọc thư Nhi, Hiếu mỉm cười.

****

- con không được để chị 2 biết- giọng mẹ Minh

- ba cho chị về cũng vì muốn tốt cho chị

- nhưng con sợ nếu chị biết anh Nhật đã thành cha xứ, chị ấy không chịu nỗi đâu ba à- Toàn thở dài

- em vừa nói gì, anh Nhật làm sao- Minh đi nhanh xuống lầu

- chị 2 chưa ngủ sao?

- con- ba mẹ Minh đồng thanh

- nói mau, anh Nhật làm sao?- Minh mất bình tĩnh- đưa chị ví của em, nhanh lên

- dạ- Toàn lật đật rút ví đưa chị

- chị mượn thẻ tín dụng, con sang Anh- Minh vừa khóc vừa lao ra đường- sao anh không chờ em, anh đã hứa mà, Nhật ơi- taxi, sân bay Cam Ranh.

-----Hết phần 1----

Phần 2- lớp học siêu quậy

13. Quá Khứ và Hiện Tại

Anh Quốc

Minh đứng trong thánh đường, nước mắt lăn dài nhìn theo dáng anh, người Minh yêu. Vẫn ánh mắt ấy, nụ cười ấy, giọng nói ấm áp, nhưng khoảng cách giữa anh với nó quá xa vời.

Quá khứ

Anh Nhật là con của bạn ba nó, anh hơn nó 5 tuổi, nó- anh- Toàn luôn là bộ 3 quậy phá, đi đâu cũng có nhau.

Với nó, anh luôn là chỗ dựa vững chắc trong tâm hồn, là người hiểu nó nhất, anh luôn nhẹ nhàng quan tâm và thương yêu nó.

- thằng Toàn chơi ăn gian, tới lượt chị chứ, anh Nhật, chị mới tới em dít hình- Nó lừ mắt nhìn Toàn

- em không chịu, lâu lắm- Toàn cương lại

- Toàn ngoan nào, em phải chờ tới lượt mình như thế mới vui- Nhật nhẹ nhàng

- Dạ- Toàn

Nó là 1 đứa lí lắc, ngồi không yên. Cũng tại vì ba mẹ cứ tưởng nó con trai nên thế, suốt ngày nó và thằng Toàn cãi nhau chí chóe, Nhật luôn là người giải hòa

- đồ tham ăn, phải biết để dành chứ- nó giật cây kem từ tay Toàn

- huhu, em méc mẹ, 2 không cho em ăn kem

- mày méc đi, ai kêu mày tham ăn, không để dành( kem mà để dành hả trời, đúng là con nít)

- Minh sai rồi, cho Toàn ăn hết đi, cái gì để dành chứ kem mà để dành nó chảy nước hết- Nhật giải thích

- Hehe, thấy chưa- Toàn chu mỏ

- Xì, ăn đi, nói nhiều- nó cũng chu mỏ

****

- hôm nay Minh và anh Nhật sẽ rải hoa cho đám cưới cô Janet và chú Brown nhé- mẹ vừa mặc váy cho nó vừa nói

- dạ, khi nào con được mặc áo đầm như cô Janet hả mẹ- nó lắc lắc

- khi nào con gái của mẹ yêu thương ai đó và muốn kết hôn thì con sẽ được mặc váy cưới- mẹ xoa đầu nó

- dạ.

Đám cưới.

Cô Janet là người trông nom nó và Toàn, làm việc nhà, chú Brown là người đưa sữa cho gia đình.

Nhạc đám cưới vang lên, nó và Nhật cùng đi vào, vừa đi vừa tung cánh hoa hồng, chốc chốc nó và Nhật lại nhìn nhau cười.

Khi cô Janet và chú Brown trao nhau lời thề thiêng liêng trước sự chứng kiến của mọi người, nó xiết tay Nhật, nhìn Nhật cười, Nhật nhìn nó nói:

- bé Minh ngoan nha, lớn lên anh Nhật sẽ lấy bé Minh làm vợ

- thiệt không anh?

- Thiệt

- Vậy khi đó cũng tại thánh đường này, anh sẽ nói giống như cô Janet và chú Brown chứ

- ừ, khi nào em lớn

Thời gian trôi đi, 5 năm sau, nó đã thành thiếu nữ.

- anh Nhật- nó hét thật to khi thấy Nhật trước cổng trường, chạy lại cười nói vui vẻ- anh tới chở em về à!

- ừ, mà nè, em lớn rồi sao cứ như con nít vậy, đi đứng nhẹ nhàng, từ tốn thôi- anh xoa đầu nó

- hì hì, anh nói cứ y như mẹ em, thời buổi này mà cứ bắt em phải như bà già 80- nó chun mũi

- em mà cứ quần hộp, áo thun đội mũ sụp, ba lô thế này thì ai mà dám theo.

- em đâu cần ai theo, có anh làm vệ sỹ cho em là được rồi.

- kiêm luôn tài xế- Nhật nháy mắt

- đúng đúng- nó lí lắc.

****

Nó bước vào lớp, mặt vui hớn hở, thấy nhỏ bạn đang ngồi rầu, mặt thảm thảm, nó hỏi

- hey, what's up?

- Break up- Nancy thở dài

- Why?

- ....

- Hey, come on, keep your smile and forget it.

- Min( Minh), come here!- Sara ló đầu vào cửa lớp vẫy nó.

Nó leo lên bàn, chạy nhanh ra cửa

- help me!- cô bạn nhìn nó với ánh mắt van nài

- about what?

- @#$%^&*

- Ok.

Nó nhận bức thư rồi chạy tới lớp của Tom

- hey, it's your.

- ...Love letter?! Haha- Tom cười lớn( chảnh đây)- you 're not my style, too fat, short, idiot!

Nó không nói gì, nắm tay hình quả đấm, thoi thẳng vào trong bụng của Tom.

- think twice before you open your mouth.

Quá bất ngờ trước hành động của nó Tom đứng bật giậy, nắm cổ áo nó, nhấc bổng nó lên( cao hơn nó cả 2 cái đầu đấy).

- what the hell are you?!

Nó tính đánh nhau với tên này, cũng may là giảng viên vào lớp nên không có chuyện gì xảy ra.

Về tới nhà gặp Nhật nó đã xả 1 trận

- em chưa thấy thằng con trai nào tồi như thằng Tom đó, nói năng như mấy thằng gangster.

- Bình tĩnh đi nào

- Tưởng cao hơn em là ngon à, còn dám nói em mập, lùn ngu nữa chứ. Nó dám so với em không, học không bằng người ta, chỉ có cái mã đẹp trai mà ngon à, thứ như nó cho cũng không thèm, tự nhiên Sara thương cái thằng khùng đó- nó tức xì khói

Nhật không nói gì chỉ nhìn nó cười.

- thằng đó mà được 1 góc của anh thội em cũng mừng- nó dựa vào vai Nhật

Anh vuốt tóc nó.

- đừng trẻ con thế.

- Trẻ con gì nữa, em năm nay đã 15 rồi nhá, 3 năm nữa anh phải thực hiện lời hứa với em trong thánh đường đấy

- Anh...

- Anh tính nuốt lời- nó ngồi bật dậy, nhìn Nhật

- À,... không, anh ...chỉ là.....