80s toys - Atari. I still have

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày

Posted at 25/09/2015

1526 Views

......."

"Ngốc à!" Nam Cung Nghiêu rất đau lòng, lau đi nước mắt trên khóe mắt của cô. "Em đừng khóc nữa! Anh vì em làm bất cứ chuyện gì, cũng đáng mà. Hơn nữa, không phải anh vẫn ổn sao? Tất cả mọi chuyện đã qua rồi......... Nhưng anh rất lo lắng cho em, em đang mang thai, em tạm thời đừng làm luật sư nữa!"

"Vâng! Em hứa với anh!"

"Em còn nhớ ngày chúng ta cãi nhau, anh hỏi em, có muốn trở về Hà Lan nữa không?"

Cô lắc đầu, "không cần đâu anh! Em đã quyết định rồi, ở lại Đài Loan với anh. Sau này, em sẽ không nhỏ nhen như vậy nữa, cũng không hay nghi ngờ nữa, em không cãi nhau với anh nữa, thật đó.......... Em sẽ tin tưởng anh!"

"Ừ! Em nhắm mắt lại đi." Anh vươn tay quơ trước mắt cô, chắc chắn cô không giả bộ, Nam Cung Nghiêu lấy một cái hộp ở dưới gối. "Có thể mở mắt ra rồi, tặng cho em nè!"

Uất Noãn Tâm mở mắt ra nhìn, đó là một sợi dây chuyền và hoa tai ngọc bích có hình phiến lá, màu ngọc bích xanh biếc, trong suốt như một giọt nước. "Đây là......."

"Hôm đó, anh kể khổ với Hướng Vi. Cô ấy bảo anh mua quà tặng em, cho em một sự bất ngờ, cho nên sau khi tan ca cô ấy đi chọn cùng anh."

"Xin lỗi anh, em còn......"

"Em đừng nói xin lỗi nữa! Anh biết mà!" Nam Cung Nghiêu nhếch môi, "mặc dù cầu hôn bằng dây chuyền rất kỳ lạ, nhưng anh vẫn phải hỏi em. Uất Noãn Tâm, em bằng lòng gả cho anh thêm lần nữa không?"

Trong tình cảnh này, Uất Noãn Tâm rơi một giọt nước mắt xuống, làm Nam Cung Nghiêu cuống cuồng lau cho cô. "Em không đồng ý cũng đừng khóc nha, cũng không ai ép em mà!"

"Ai nói em không đồng ý chứ!" Cô hờn giận, "chỉ là em, em cảm động quá thôi! Chúng ta không phải từng kết hôn với nhau rồi sao? Còn muốn kết hôn nữa sao?"

"Không giống nhau! Lúc trước là cuộc hôn nhân mua bán, nhưng lần này, là vì anh yêu em, cho nên mới lấy em! Em có bằng lòng gả cho anh, trở thành vợ của Nam Cung Nghiêu anh, còn là mẹ của hai đứa con của anh không?"

Cô ngừng khóc mỉm cười, "bằng lòng, tất nhiên bằng lòng rồi!"

"Em suy nghĩ kỹ chưa đó? Không hối hận chứ? Đây là chuyện cả đời đó!"

"Anh cái đồ ngốc này, biết rõ em đồng ý, còn cố ý nói vậy!"

Nam Cung Nghiêu kêu gào oan ức. "Anh làm sao biết em yêu anh như vậy, vừa nói đồng ý ngay."

"Ai yêu anh chứ, chỉ biết dát vàng lên mặt!"

"Nếu em không yêu anh, lúc nãy ai liên tục nói hai lần 'em đồng ý', 'em đồng ý', giống như sợ không gả đi được vậy."

"Anh......" Cho anh chút mặt mũi, thì anh bắt đầu lên mặt! Uất Noãn Tâm quay mặt qua một bên, "để chứng minh em không thể gả được, em đành không gả vậy."

"Không gả? Sao được hả? Lúc nãy em vừa mới đồng ý với anh, em không thể nuốt lời được!"

"Anh không biết câu nói đừng nghe những gì con gái nói sao? Em nói không gả, anh có thể trói em đến nhà thờ sao?"

"Nếu em không gả thật, anh chỉ có thể làm như vậy!" Vẻ mặt Nam Cung Nghiêu kiên quyết, gian xảo cũng dịu dàng, cười hi hi nói. "Đương nhiên, anh vẫn hy vọng em ngoan ngoãn gả cho em, làm bà xã của anh! Anh sẽ yêu thương cưng chiều em! Gả cho anh đi? Được không? Được không em?"

Anh làm nũng cọ cọ vào người cô, còn cố ý làm ra vẻ dễ thương, Uất Noãn Tâm hết biết làm gì, đành phải đầu hàng. "Được rồi được rồi! Em nể mặt bé Thiên, gả cho anh đó......"

"Vậy mới ngoan chứ!" Nam Cung Nghiêu mở cờ trong bụng, không quan tâm vết thương vẫn còn đau, ôm cô vào trong lòng, hôn cô một cái thật kêu. "Bà xã, anh yêu em! Rất yêu rất yêu em!"

"Em cũng vậy!" Uất Noãn Tâm đỏ mặt kêu một tiếng, "ông xã!"

Hai người ôm chặt nhau đắm chìm trong hạnh phúc, ôm rất lâu, luyến tiếc không nỡ tách ra...........



Chương 346: Kết thúc ngọt ngào



Từ sau khi Nam Cung Nghiêu và Uất Noãn Tâm hòa hợp với nhau, hai người cùng nhau trải qua cuộc sống hạnh phúc ngọt ngào, không còn cãi nhau nữa. Thời gian như dòng nước chảy trôi qua trong ngọt ngào, bụng của Uất Noãn Tâm mỗi ngày một lớn, chớp mắt thì đã được tám tháng. Nam Cung Nghiêu cũng dành nhiều thời gian chăm sóc cô hơn, phần lớn công việc đều giao cho Hướng Vi giải quyết, chỉ có khi có cuộc họp nào quan trọng, anh mới tham dự.

Dự họp hết một ngày, Nam Cung Nghiêu vội vàng chạy về nhà, hào hứng mở cửa ra gọi: "Bà xã ơi, anh về rồi!"

Uất Noãn Tâm ngồi ở bàn trang điểm đưa lưng về phía anh, bờ vai run run, khóc thút thít.

Nam Cung Nghiêu sốt ruột vội hỏi cô bị sao vậy, cô ngẩng đầu lên, hai đôi mắt đỏ hoe, khóc giống như một đứa trẻ chịu ấm ức. "Em lại mập lên rồi......... Sắp sửa không mặc vừa áo cưới rồi.........