Ring ring

Hoàng Tử Lạnh Lùng và Cô Nhóc Lanh Chanh

Posted at 25/09/2015

542 Views

Đai đen Karate, bạn thân của Phong, Long, Quân
----------------

Nghe Duy nói cô cũng xao xuyến (^-^)

-Còn mình là Hoàng Thiên Long- Anh chàng nháy mắt một cái làm cho cô và mấy học sinh nữ muốn xỉu

----------------
PROFILE

Tên: Hoàng Thiên Long

Ngoại hình: Khuôn mặt quyến rũ, body chuẩn, mắt nâu

Gia thế: Con của tập đoàn địa ốc họ Hoàng lớn nhất nước, Karate đai đen, bạn thân của Phong, Duy, Quân
----------------

-Mình là Lâm Trọng Quân- Quân thì kết hợp cả hai của Duy và Long, cười lên để lộ cái răng khểnh và nháy mắt tinh ranh làm cho mấy nhỏ con gái hét rần trời. Cô đứng đó cũng mún hét lắm mà giáo viên thì phải giữ thể diện (~^-^~)

----------------
PROFILE

Tên: Lâm Trọng Quân

Ngoại hình: Đẹp trai không thua kém Phong, có cái răng khểnh cười lên là mún xỉu, body chuẩn

Gia thế: Cậu chủ của công ti bất động sản lớn, cũng đai đen nhưng là teakwondo. Bạn thân của Long, Duy và…..
----------------

-Lâm Trọng Quân???- Nghe cái tên nó liền bật dậy- sao nghe quen quá vậy??

-Các em muốn ngồi ở đâu- cô chủ nhiệm lên tiếng sau khi hồn nhập lại vào xác

-Em muốn ngồi sau chỗ Phong ạ!!- Duy và Long đồng thanh

Còn quân thì không nói gì chỉ đi xuống kéo bàn qua kế bên nó

Long và Duy thì lấy bàn ghế ra sau lưng hắn với nó ngồi





Chap14

Đây là chỗ ngồi của các bác í trong lớp ~^-^~

-----------------------------------------------------------------------------------------------------
[FC'>[FC'> --- [FC'>[FC'> --- [FC'>[FC'> --- [FC'>[FC'>

[FC'>[FC'> --- [FC'>[Tr '> --- [Mi'>[Lam'> -- [FC'>[FC'>

[FC'>[FC'> ----------- [hắn'> [ nó '> [Quân'> -- [FC'>

-----------------------[Long'>[Duy'>

(Toàn là FC. (Tr) là Trang í mấy bạn)

-Quân, em không ngồi như vậy được- cô thấy Quân thản nhiên quá độ liền lên tiếng

-Cô cho em ngồi đây đi, em chỉ thích ngồi đây- Quân sử dụng “nam nhân kế” cười thật tươi, lộ ra chiếc răng khểnh làm cô siêu lòng (tg cũng siêu lòng ^^)

-Thôi được

Long, Duy, Quân là bạn của nhau ở bên nước ngoài cùng về đây học, thấy hành động lạ lùng của Quân nên nhào tới hỏi

-Mày bị gì vậy, mới gặp con người ta mà tươm tướp vậy hả- Long giễu cợt

-Tươm tướp cái đầu tụi bây! Xin giới thiệu cho hai “BẠN” biết, đây là bạn thân tao Nguyễn Hoàng Bảo Nhi

-Hả? Mới gặp mà thân rồi- Duy ngạc nhiên

-Mày điều tra nhanh quá vậy, mới có 2” mà điều tra được đầy đủ tên con người ta rồi- Long trêu ghẹo

Nãy giờ nó thì ngơ ngác con nai vàng chẳng hiểu cái “mô tê” gì hết

-Bạn là…..?- nó thắc mắc

-Nhi không nhớ Quân hả? Quân với Nhi lúc nhỏ đã chơi thân với nhau. Hai đứa lúc nào cũng vui vẻ cho tới khi gia đìn….- Quân đang nói thì bị nó bịt miệng

---------
Kí ức ùa về

Tại sân sau của một ngôi nhà lớn có 2 đứa nhóc đang chơi rượt bắt nhau

-Mau đứng lại ta sẽ bắt được ngươi- tiếng thằng nhóc hét to

Thằng nhóc đuổi theo con nhỏ, tiếng cười của 2 đứa trẻ vang vọng cả một bầu trời cho tới khi đứa bé gái bị té và trầy cả cái đầu gối

-Huhuhu, đau quá à- nó khóc rân lên

-Nhi có sao không vậy?- Thằng nhóc lo lắng

-Đau quá à, tại Quân hết đó, Quân rượt theo Nhi nên Nhi mới bị chảy máu nè, huhu (chuyên gia đỗ lỗi cho người khác là đây)

-Thôi Quân xin lỗi, vào nhà kêu mẹ sức thuốc cho hết chảy máu- thằng nhóc Quân cõng con nhỏ chạy vào nhà

Vào nhà thấy chân nó thì mẹ nó cũng suy ra được mọi chuyện bà mắng yêu chúng

-Lần sau mấy đứa không được chạy nhảy như vậy nữa biết chưa?

-Dạ biết rồi- Nhi từ gương mặt đang thút thít chuyển qua cười tươi rói

-Nhi hết đau chưa- Quân cầm cái chân nó lên nhìn qua nhìn lại

-Hết òi, hihi

Vậy là hai đứa nhỏ lại giỡn râm ran

-Quân ơi, sau này Nhi với Quân mãi mãi là bạn tốt của nhau nha

-Ừ

Và tiếng cười của hai đứa nhỏ cứ vang vọng trời xanh
------------

-Đúng rồi, ánh mắt này, khuôn mặt này, con người này, đúng rồi- nó nhận ra người bạn cũ mừng rỡ

Chỉ có Phong là im lặng từ nãy đến giờ

-Ê Phong! thấy bạn mày về không mừng hả? Sao im thin thít vậy?- Long nhào lên

Long, Phong, Duy là bạn thân của nhau, nhưng vì gia đình bắt đi du học nên 3 năm trước Long với Duy đã “chia tay” Phong để lên đường

Hắn nhìn nó với Quân vui vẻ mà lòng khó chịu

-Các em im lặng, hôm nay chúng ta học bài mới- Cô hóa vừa vào lớp đã cầm thước gõ vào bảng rầm rầm và hét to vì cái lớp cứ nháo nhào lên thừ khi có 3 anh chàng vào lớp

Bây giờ thì hắn mới cử động, lấy cuốn tập quăng lên bàn nó

-Chép đi- ra lệnh

-Sao cậu không tự chép!- Quân bức xúc khi thấy nó bị ăn hiếp (giả điên chứ ai ăn hiếp được nó ^.^)

-Thôi! Quân đừng có quan tâm tới cái tên đáng gét đó- nó quay qua nói với quan

Thấy nó bênh Quân, hắn gắt

-Cô kêu ai là tên đáng gét???

-Vậy anh nghĩ anh có đáng yêu không?- nó móc

-Cô!.... Cô quên hợp đồng rồi à?- hắn trợn mắt (nhìn ghê lắm cơ O.O)

-Tạm thời không sử dụng hợp đồng trong 5”

-Hợp đồng ghi không thời hạn đó đồ con heo

-Anh mới là heo á!

-Cô là heo

-Anh á

-Cô á

…….

-BẢO NHI- cô kêu… à không cô hét tên nó

-Dạ!!!!...- nó lùng tùng đứng lên

-Đây là lớp học chứ có phải là cái chợ đâu mà em thích nói lúc nào thì nói như vậy!!- Đáng lẽ là bà cô sẽ bỏ qua, nhưng tại vì đụng đến Phong, thần tượng của lòng bả ~^^~ nên mới như vậy

-Thưa cô….. tại….- nó biện minh

-Không tại gì hết, nói chuyện có nghĩa là hiểu bài rồi, lên bảng làm bài cho tôi

Nó tức tối đi lên bảng

Cô rút trong cặp cuốn sách nâng cao mở ra một bài tập đưa cho nó làm. Cũng may là nó đã xem trước bài và làm thử mấy bài cơ bản rồi nên bài nâng cao không khó cho mấy, nhưng cũng làm cho nó phải toát mồ hôi thì mới giải được.

-Ừm…. thiếu rồi. Xuống dưới lớp đứng hết tiết cho tôi

-Dạ??? Nhưng….. em giải được rồi mà

(Biết nó thiếu gì không)

Thật là ức hết sức, nó chỉ thiếu có dấu chấm hết bài thôi mà lại cho nó xuống dưới lớp đứng, “ax, điên thật, Sao cô không bắt hắn chứ? Tức quá!”

-Lần đầu tiên tao thấy thằng Phong cải nhau với người khác, lại là con gái nữa!- Long nói nhỏ với Duy

Duy lấy tay vuốt cằm (không có râu mà cũng bày đặt ^^) làm ra vẻ suy tư, rồi đưa ra một câu kết luận

-Ừ!- kết luận ngắn gọn

Long cốc vào đầu Duy

-Làm nãy giờ tao tưởng mày nghĩ ra cái gì, cuối cùng lại “Ừ”- Long nhại lại giọng nói của Duy

Nó đứng nhìn mà nhăn mặt, đợi cô quay lên bảng nó cúi xuống

-Hai anh là bạn Phong hả?

-Ừ, có gì hông

-Hèn chi, tình cách y như nhau, cứ như là vừa bước ra từ 3TK vậy ^^

-3TK là cái gì?- Long thắc mắc

Nó chuẩn bị sẵn tư thế rồi trả lời

-3TK là: Trung Tâm Thần Kinh đó. Hahaha- Nói xong nó liền chạy đi

Hai tên ngồi ngớ mặt, lần đầu tiên có đứa con gái nói bọn hắn bị thần kinh

Cùng lúc đó

-Ê mày! anh chàng Long dễ thương quá ha!!!- Mi nói với Lam

-Ừ, nhưng Duy dễ thương hơn

-Kệ, ai cũng dễ thương ^-^

10”…..20”….40”

-Mỏi chân quá, máu dồn hết xuống chân rồi, hixhix, chắc trên não mình hết máu rồi quá!!

Quân thì cứ lo cho nó, ngồi không yên. Một chút lại quay xuống hỏi nó có mệt không, có mỏi không

Hắn thì chỉ ngồi im khuôn mặt lạnh tanh, không nói gì

Nó thì lại thấy tức khi hắn cứ như vậy

-Bữa nay hắn uống lộn thuốc hay sao vậy trời- nó lẩm bẩm





Chap 15: Tò mò

Reng…. reng

-Oa, mừng quá. Đứng chút nữa chắc mình xỉu mất- nó mừng rỡ chạy về chỗ

-Nhi có mỏi chân không?- Quân lo lắng

-Nhi không sao^^, tí nữa Quân xuống căn tin không?

-OK!

Nói chuyện với Quân mà nó cứ thấy nhột nhột, quay qua thì thấy hắn đang nhìn nó chằm chằm

-Nhìn gì vậy?

-…….- không trả lời

Không thèm để ý tới hắn nữa, nó quay qua nói chuyện với Quân. Nó có nhiều chuyện muốn nói lắm. Tại lúc nhỏ bị “chia cắt” nên bây giờ mới “thèm” nói như vậy

-Quân nè, Quân đi du học ở đâu mà quen được hai ông đó vậy?- nó chỉ tay về hướng Long với Duy, nheo mắt

-À, Quân đi du học Mĩ nên gặp 2 người đó, bạn thân của Quân biết tụi nó cũng là người Việt Nam rồi 3 đứa rủ nhau về Việt Nam học một chuyến, về đây thì Quân gặp được Nhi ^^

-Ừ, mà Quân nè, chuyện gia đình Nhi, Quân đừng cho ai biết nha (chuyện gì vậy?)- nó nói nhỏ với Quân

-Ừ! Mà dạo này Nhi sống sao rồi? Ở đâu?

-Ờ…. Vẫn chạy nhong nhong được….- nó không biết nên nói với Quân như thế nào chuyện nó ở nhà Phong- Thôi, cô vào lớp rồi kìa- Cô xuất hiện như vị cứu tinh của nó

Tiếng học trôi qua, nó định lôi Quân xuống căn tin thì cái âm thanh đáng gét đó lại vang lên

-Đồ ăn, 5”- chỉ có 4 chữ của hắn thôi mà cứ như là cực hình với nó

-Haiz…., Quân xuống trước với Mi, Lam đi. Nhi chạy tới chỗ này một cái

-Nhi đi đâu vậy? Mà cậu ta nói cái gì ????

-Ờ, Nhi xuống rồi lên liền à

“Đi mua nhanh đi, sao cô cứ đứng nói nhiều với tên đó hoài vậy!!! Bực mình”- hắn tức tối - 4p30s (anh ý ghen kìa >.<)

-Ax- nó lườm hắn một phát – Nhi đi nha, lên liền à!

Rồi nó ba chân bốn cẳng chạy xuống căn tin. Hôm nay không hiểu sao căn tin đông ngẹt. Nó chen lấn, xô đẩy, vật lộn kịch liệt…. cuối cùng cũng mua được, nhưng kết cục lại chậm 2p39s (~_~!)

-Trễ 2p39s

-Thông cảm đi, hôm nay đông quá nên mới chậm- nó thành khẩn

-Tôi sẽ tính sổ với cô sau

-Ừ, vậy tính sau đi, tôi đi đây

Hắn ngồi nhìn theo bóng nó khuất dần mà cảm thấy khó chịu, hắn không muốn ăn nữa, hôm nay nó không cãi nhau với hắn nên có cảm giác thiếu thiếu, lại thấy nó quan tâm tới một tên con trai khác, hắn càng cảm thấy khó chịu hơn.

Chạy xuống tới nơi

-Mi, Lam, Quân, đợi lâu không?

-Mày đi đâu vậy hả? để tụi tao với anh này….- Mi nói

-À! Sorry, tao quên giới thiệu với tụi bây đây là Quân, bạn thân tao- nó vừa nói vừa lấy tay kẹp cổ Quân

-Quân, đây là Mi và Lam bạn thân Nhi

-Chào anh, rất vui được làm quen- Lam hớn hở

-Me too- Mi cũng không kém

Rồi 2 con lại tiếp tục cái phần hồn lìa khỏi xác ngay sau đó…

-Ê, ê, bây giờ là giờ ăn, không phải giờ ngồi chờ hoàng tử nhá!- nó huơ huơ tay trước mặt Mi, Lam- 3 người ngồi vào bàn đi, để Nhi đi

-Nhi ngồi đi, để đó Quân

-Thôi, Nhi đi cho nhanh, sắp hết giờ rồi

-Khỏi lo, ngồi xem tài nghệ của Quân đây nè!!

Quân tiến đến quầy thức ăn rồi hô to

-MẤY BẠN CHO MÌNH VÀO VỚI (ặx)

Quân vừa dứt lời thì mọi hoạt động dừng lại, mọi người quay lại tìm nơi phát ra âm thanh “lạ lùng” đó

-Quân ơi, Nhi đã nói là để Nhi mà, không được thì để Nhi, sao lại giành chứ!!!- nó ngồi ôm mặt xấu hổ thay Quân (~.~!)

Mọi con mắt đổ dồn về phía Quân

Tíc tắc…. tíc tắc…..

-Tản ra tụi bây ơi….- một con nhỏ lên tiếng

Cả đám tản qua hai bên

-O______A- nó nhìn mà mắt một con chữ O một con chữ A ( mắt bồ câu con đậu con bay )

Nhưng chỉ có một nữa là tản ra, một nửa mấy nàng đều tản ra, một nữa là mấy chàng thì phản tác dụng, (còn chàng nào “bị” tác dụng thì tác giả xin chịu) mấy nàng phải sử dụng vũ lực để lôi ra (con gái trường này toàn là…..)

-Cảm ơn các bạn- Quân cúi đầu tạ lễ

Cả đám con gái theo phản xạ tự dưng đứa nào đứa nấy cũng cúi theo (nhất bái thiên địa ~_~)

Quân mua về một đống đồ ăn

-Sao, thấy tái năng của Quân chưa?- Quân nháy mắt với nó cười tươi

-Xì…. Tại Quân ăn gian, sử dụng cái nhan sắc “nghiêng thùng, đổ thúng” (ca dao, tục ngữ mới) của Quân thôi

-Gì chứ! Phải là “nghiêng nước nghiêng thành, chim sa cá ngợp chứ

-Haha… đúng đúng- nó cười hả hả, đưa ngón tay trỏ lên hưởng ứng

Quay qua Mi Lam

-Ăn đi tụi bây

-………- mơ màng

-Lại ở trên mây, tao cho tụi bây chết nè- nó cầm đũa gõ vào đầu hai con bạn

-Aaaa… Đau, con quỉ

-Ăn đi, không hoàng tử đến rước là ăn không kịp đó- cười gian

-Hoàng tử….. gì chứ!- hai con nhỏ lắp bắp

-Hehe, tao nói trùng rồi chứ gì

Bốn đứa đang ngồi ăn ngon ơ thì có một con nhỏ gương mặt xinh xắn, da trắng trẻo, dễ thương….. nói chung là đẹp đi tới

-Mình ngồi đây được không?- con nhỏ đứng kế bên chỗ Quân

-……..- im re

-Này, bạn ơi, mình ngồi đây được chứ!!

Quân quay qua nó, ánh mắt cầu cứu….

-Ờ… xin lỗi bạn, nhưng chỗ đó có người rồi, hì- nó đuổi khéo

Con nhỏ định dặt mông xuống, nghe nó nói nên ngượng ngùng bỏ đi

-Sao người ta hỏi mà không trả lời?- nó nhìn Quân mắt chớp chớp, mặt gian gian

-Ờ…. thì….- Quân ngại nên cứ ờ rồi thì

-Sắp hết giờ rồi, ăn đi mày- Mi thấy Quân bí thế quá nên gỡ vây dùm

-Gì chứ ăn thì mày khỏi nhắc- ngốn mấy muỗng một lần (^.^)

Cuối cùng thì bữa ăn kết thúc

Nó đi cùng với Quân mà cứ cười nói rôm rả, Quân luôn pha trò làm nó cười, vào lớp thì bọn hắn cũng biến đâu mất, nhưng nó cũng chẳng để ý

Đang giữa tiết học thì 3 tên bước vào

Duy tiến lên trước, nhìn cô cười tươi rói

-Thưa cô em vào lớp ạ!- cô ngất ngây

Xong! vậy là cả 3 về chỗ êm xuôi, trót lọt

Lúc này thì nó mới để ý, quay xuống chỗ Duy và Long

-Mấy anh mới đi đâu vậy?

-Đi đâu hỏi làm gì?

-Ờ…. hỏi cho biết thôi

Rồi Duy với Long nhìn nhau cười gian

-Cô thật sự muốn biết à!

“Sao mặt hai tên này gian quá vậy trời, thôi, tránh trước cho lành”

-Ơ… thôi, không hỏi nữa

-Để tôi nói cho nghe

-Không nghe, không nghe…..- nó bịt tai lại

-Thật ra, tụi tôi mới….. mới….

“Ax, không nhịn nổi nữa”

-Mới làm gì???

-Mới…….



Chap 16: Hậu quả

-Làm gì?

-Mới…….. BẮT ĐƯỢC CON GIÁN NÀY NÈÈÈ

-Ááá…..

Vừa nhìn thấy con gián Duy đưa lên, mắt nó lập tức nhận thông tin và chuyển về não “Gián kìa, sợ quá, ngừng hoạt động đi”. Và như vậy, đi sau tiếng hét của nó là não ngừng hoạt động dẫn đến “bất tỉnh nhân sự”

Và cái hậu quả đó dẫn đến việc Duy và Long bị Quân tức giận quát vào mặt

-YA, hai đứa tụi bây có biết là Nhi sợ gián lắm không hả???

-Tụi tao…. chỉ định chọc nhỏ thôi…. không ngờ

Hắn thì lại nhường lại phần xử tội cho Quân, còn mình thì bế xốc nó lên và đưa xuống phòng y tế trong con mắt ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra của mọi người, đặc biệt là cô giáo

“Sao tụi nhỏ không xin phép mình mà làm càng nhỉ, Phong ga lăng thật, ước gì đó là…. mình (Cô mơ tưởng quá cô ơi ^.^!)”

Tại phòng y tế, sau khi chị trực phòng khám cho nó xong, hắn hỏi một câu cụt ngủn

-Cô ta có sao không?

-Không sao, chỉ là hoảng quá nên ngất thôi, em vào đi, chị có việc đi chút.

Rồi chị y tá đi mất, để lại hắn với nó trong phòng

Ngồi kế bên nó, nhìn nó nằm ngủ, hắn khẽ vuốt những lọn tóc rối

-Đúng là ngốc, có con gián thôi cũng sợ- lẩm bẩm một mình, hắn nhìn nó chăm chú

-Sợ quá…. sợ quá…..- nó lại tiếp tục nhớ lại cái quá khứ

Hắn nắm lấy tay nó, hắn chưa bao giờ làm vậy với người con gái nào, phải chăng hắn muốn giúp nó cảm thấy an toàn và xua đi sợ hãi.

-Ba mẹ ơi…. chị ơi….. đừng bỏ con….. đừng bỏ con mà…..- nó bỗng hét lên trong vô vọng và đâu đớn, chợt một giọt nước lăn dài trên khóe mắt.

Hắn bỗng dưng đau lòng, siết chặt tay nó hơn

Nó bật dậy, một giọt, hai giọt,…. nước mắt nó rơi, nó vẫn chưa quên được cái quá khứ đó, khóc trong lặng thầm

Nó đã tự hứa với lòng mình là phải cứng rắn, phải vui vẻ để ba mẹ nó được vui ở thế giới khác. Nó đưa tay gạt đi dòng nước mắt

Nhưng…. “tay mình bị kẹt cái gì vậy nhỉ???”

Quay lại thì thấy hắn đang ngồi thù lù ở đó đang nắm bàn tay “ngọc ngà” của mình, nó giật mình, rút tay lại hét toáng lên

-Anh làm gì vậy hả? Bỏ tay tôi ra, cái đồ xàm xỡ

-Ơ…....