Bảy ngày để nói Anh yêu Em
Posted at 25/09/2015
570 Views
Cuối cùng rồi mi mắt gắn thêm trọng lượng của nhỏ cũng thua cuộc, nhỏ mỏi mắt quá chớp liên tục . Diệp Hân khóc thầm trong bụng, ông trời qua ư bất công, số phận nhỏ đã định là thua cuộc mà. Huhu…..
Sau đó …..
Đạo diễn đã bảo với hai người rằng, cứ diễn tự nhiên theo kịch bản là được. Cho nên họ bắt đầu quay tiếp khung cảnh bên ngoài.
Trong lúc chờ đợi, Lập Khiêm đứng ngía Diệp Hân một cái. Nhỏ bực bội lắm nhưng cũng cố gắng nín nhịn, bởi vì cãi nhau nữa thì người bị chịu thiệt luôn luôn là nhỏ, vậy nên để cho tên khốn này nhìn cho đã đi, nhìn đến lòi mắt luôn đi.
Sau một hồi ngấm ngía Diệp Hân, Lập Khei6m gật gật đầu nói:
– Cũng có hình chữ S đó chứ.
“ Hả …Tên này nói thế là ý gì, đang khen mình ư?” – Diệp Hân thầm nghĩ trong lòng.
Cũng đúng thôi, hôm nay nhỏ trang điển mặc đồ đến nhỏ còn công nhận là mình xinh mà. Tuy nhỏ không có than hình tiêu chuẩn của người đẹp bật nhất, nhưng ít ra than hình nhỏ cũng khá cân đối, không quá cao, cũng không đến nỗi lùn, tuy có hơi tròn tròn tý nhưng thời nay con gái gầy quá thì chẳng còn chút hấp dẫn nào.
Tuy bị cái tên khốn kia thắt chặt eo làm nhỏ không thể ăn thả cửa được, nhưng mà lại để lộ được vòng eo tiềm hoài ẩn hoài của nhỏ. Nhỏ khoái chí cười tươi khi nghe Lập Khiêm khen than hình của nhỏ hình chữ S.
Vậy thì tạm thời tha tội cho Lập Khiêm một chút vậy, ai bảo trời sinh con gái thích gnhe người ta khen làm chi.
– Ông cứ nói quá – Nhỏ nhìn Lập Khiêm ngượng ngùng khiêm tốn nói.
Không ngờ Lập Khiêm coi như không có gì bình thản đáp:
– Đâu có đâu, cái bụng của bà hình chữ S thật mà.
Diệp Hân suýt chút nữa cắn lưỡi mình chết giấc tại chỗ.
Huhu ….Bởi vậy mới nói, cái tên miệng quạ này chắc chắn sẽ không nói ra điều gì hay mà. Sao nhỏ lại có thể lầm tưởng hắn ta khen nhơ cơ chứ, hối hận quá đi mất.
Nhưng mà nhỏ tức nhất là cái tên khốn này nói chỗ nào không nói, lại nói cái bụng của nhỏ. Ý của hắn ta là sao chứ? Bụng của nhỏ làm sao mà tạo ra được hình chữ S, có phải là bụng phuệ dư mỡ để rồi tạo ngấn mỡ đâu mà hình ch7u74 S chứ. Đúng là một sự sỉ nhục tàn nhẫn nhất mà .
Diệp Hân còn đang bi thương trong lòng thì Lập Khiêm đế thêm một câu khiến nhỏ chỉ muốn chết liền tại chỗ:
– Chứ bà nhìn cái đồng bằng của bà đi, có gì để thành chử S đâu.
Tức chết nhỏ đi mà, số nhỏ đúng là bị tên sao chổi này chiếu, ngóc đầu không lên được luôn.
Đang lúc nhỏ sắp sữa phát hỏa thì mọi người đã chạy xa đến rồi, cho nên nhỏ nhịn …nhỏ nhịn …
Tất nhiên là bắt đầu quay vô cảnh chính rồi : Điều khiến cho người con gái hạnh phúc.
Mà điều khiến cho con gái hạnh phúc là gì….Là nhận được một thông điệp yêu thương của người mình yêu . Ở đây là nhận được một món quà mà thần tượng mình tặng.
Chương trình đã sắp sẵn mọi thứ rồi, họ chuẩn bị một bó hoa hồng được gói rất đẹp. Tất nhiên là để Lập Khiêm tặng cho nhỏ rồi….Kịch bản là như thế, nhưng mà ….nhỏ đâu phải là người thích tuân theo nguyên tắc ….
Haha ….35 kế còn lại của nhỏ, bây giờ bắt đầu thực hiện đây. Phải trả thù mấy vụ bị tên này làm bẽ mặt thì nhỏ mới thỏa lòng thỏa dạ được.
Cảnh quay tiếp theo được quay trong một ông viên, tất nhiên là nhỏ ngồi trên ghế đã chờ đợi, bước tiếp theo là Lập Khiêm cầm theo trên tay một bó hồng từ từ bước đến chỗ nhỏ ngồi để tặng nhỏ.
– Tặng bạn, hãy nhận nó như nhận tấm lòng của mình – Giọng Lập Khiêm nhẹ nhàng dịu dàng , ánh mắt chân thành đến nỗi khiến nhỏ gần như choáng ngợp, suýt chút nữa là cảm động phát khóc.
Tuy lúc hẹn hò với Hiểu Huy, nhỏ cũng được tặng hoa rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ nhỏ nhận được bó hoa đẹp đến thế này.
Nhỏ đứng dậy tươi cười cầm lấy bó hoa trên tay của Lập Khiêm . Ngây người ngắm nhìn bó hoa trên tay của mình, đưa lên mũi ngửi, quả thật là rất thơm.
– Hôm nay Hân rất dễ thương, chiếc váy này rất hợp với Hân.
Lâp Khiêm mĩm cười nhìn nhỏ, nụ cười của cậu như ánh nắng ban mai vừa ấm áp vừa dịu dàng. Diệp Hân bỗng nhiên thấy nhói trong lòng. Nụ cười này, trước đây nhỏ nhìn thấy rất nhiều lần, nụ cười luôn hướng về nhỏ, nụ cười mà 2 năm rồi nhỏ mới thấy lại.
Diệp Hân vội vã trấn tĩnh lại, không thể mềm lòng được, nhỏ làm bộ xụ mặt xuống nói làm như vô tình trước ống kính máy quay:
– Thật ra mình thích hoa bách hợp hơn.
Tất nhiên, trước tình hình thế này, người con trai đương nhiên phải tỏ rag a lăng chứ sao nữa, Diệp hân đếm thầm trong bụng 1…2…3…
– Được, vậy mình lập tức đi mua – Lập Khiêm bèn quả quyết nói.
– Nhưng chỉ là mua hoa thôi thì ai mua mà chẳng được, mua hoa cần có thành ý – Nhỏ cười thầm trong bụng, mặt cố tỏ ra nũng nịu, đến nỗi nhỏ nổi hết da gà cả lên.
– Thể hiện thành ý – Lập Khiêm cau mày nói.
Diệp Hân bèn vội vã gật đầu …miệng nhỏ cười đến mang tai đáp:
– Nếu bạn có thành ý thì chạy bộ từ đây đến tiệm bán hoa mua cho mình đi. Tiện bán hoa cũng gần mà, chạy tí là tới.
– Được, Hân vào quán nước đằng kia chờ đi – Lập Khiêm gật đầu đáp không một chút do dự, cũng không hỏi ý kiến của mọi người.
– Mình chỉ cho Khiêm 30 phút thôi đó – Diệp hân cố tình nói lớn.
Nói xong cậu lập tức chạy đi mua khiến mọi người ngơ ngác quay sang hỏi đạo diễn, đạo diễn liền chỉ tay với anh chàng quay phim:
– Chạy theo quay chứ sao?
Thế là anh chàng quay phim cứ thế mà cắm đầu xách am1y quay chạy theo. NHỏ thấy cũng tội tội gì đâu nhưng thôi kệ đi.
Diệp Hân và mọi người vào trong quán ngồi đợi, Diệp Hân gọi cho mình ly sinh tố, vừa ngồi vừa khoái trá vì kế hoạch trả thù thành công. Cái tên đó phải chạy đi ít nhất là 10 phút mới đến được chỗ bán hoa. Haha, chỉ cần vậy là đủ rồi. Cứ từ từ mà hành hạ.
Nhỏ nhâm nhi ly sinh tố, mọi người trong đoàn quay ai náy đều sốt ruột, nhưng chỉ có đạo diễn thì không.
Ông ngồi nhìn Diệp Hân gật gật đầu , quyết định chọn hai đứa bé này là điều không sai mà.
Còn đúng 5 phút nữa là hết giờ, Diệp Hân chỉ thấy anh quay phim về về trước. Anh ấy bảo Lập Khiêm vừa chạy vừa sợ hoa bị hư nên phải chạy thật chậm. Nhìn anh quay phim người đổ đầy mồi hôi, Diệp hân cũng thấy tội tội, nghĩ đến Lập Khiêm nhỏ cũng thấy tội.
Nhưng nhỏ nhanh chóng xua đi ý nghĩ kia, phải dìm chết tên này thì mới hả giận được. Cho nên nhỏ gọi ngay một lon pepsi lạnh chờ Lập Khiêm trở về. Nhưng hehe, nhỏ cầm cái lon, lắc thật là mạnh rồi nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt mình, cười thích chí.
– Cho nhà ngươi chết trong tay bà vậy.
Đúng 5 phút sau, Lập Khiêm bước vào, trên tay cầm bó hoa bác hợp, gương mặt đầy mồ hôi đi đến bên nhỏ tươi cười tặng bó hoa cho nhỏ.
– Cám ơn bạn, mình biết bạn vất vả lắm rồi. Mình gọi dẵn lon nước ướp lạnh cho Khiêm rồi đó, mở ra uống đi.
– Uhm ….- Lập Khiêm gật đầu rồi từ từ ngồi xuống, tay đưa lên quẹt mồ hôi xong rồi cầm lấy cái lon pepsi chuẩn bị mở
Nhìn động tác chậm rãi của Lập Khiêm, Diệp Hân không khỏi sốt ruột, nhỏ trừng trừng nhìn bàn tay chậm chạp của Lập Khiêm “ Mở ra đi, mở ra đi”
Không dè Lập Khiêm đưa lon nước trước mặt nhỏ:
– Mình thấy Hân cứ nhìn chằm chằm cái lon này, chắc là Hân muốn uống chứ gì, vậy chúng ta đổi đi
Nói xong kéo ly sinh tố về phía mình hút ngon lành, nhỏ há miệng mắc quai, đau khổ nhìn lon nước ngọt bị nhỏ lắc cho lên ga rồi, làm sao dám mở đây.
Thấy nhỏ nuốc nước miếng cái ực, ngơ ngác nhìn cái lon, Lập Khiêm bèn chồm người tới tốt bụng nói:
– Để mình mở giùm cho
Diệp hân vội vàng xua tay nói:
– Không cần đâu ….
Nhưng nhỏ chưa nói hết câu thì một luồn nước mát lạnh bắn vào mặt nhỏ, còn Lập Khiêm thì phá lên cười sặc sụa.
Đó là một cảm giác rất ư là Yomost, mát lạnh, ngọt ngào….nhưng nếu đây chỉ là giấc mơ thì tuyệt biết bao, tiếc rằng đây là hiện thực phủ phàng.
Long Pepsi bị trào ga phóng ra ngoài bắn vào mặt và người của nhỏ trong tiếng cười sảng khoái của Lập Khiêm mới là điều khiến nhỏ tức nhất. Nhỏ giận run người, phóng 2 tia laze về phía Lập Khiêm ghiến răng nhủ thầm :” Chết đi chết đi ….”
Mấy anh chị quay phim, trang điểm ….vừa lo lắng nhìn nhỏ nhưng cũng không nhịn được cười. Bởi vì họ nhìn thấy Diệp Hân rõ ràng cố ý chơi khâm Lập Khiêm, e dè, gậy ông lại đập lưng ông như thế, trả ngược về phía nhỏ hết.
Lập khiêm vội vàng lấy khăn giấy ra lau mặt cho nhỏ, giả vờ áy náy bảo:
– Xin lỗi, xin lỗi, mình không ngờ lại như vậy ….lon nước ngọt này chắc là bị rơi nên mới thế.
Diệp hân biết mình bị Lập Khiêm trả đũa, nhưng cũng đành nuốt hận mà thôi, vì nếu nói ra thì chính nhỏ mới là tiểu nhân, rat ay *** hại người trước. Chỉ tiếc rằng người nhỏ hại là một tên ngụy quân từ chính cống.
Người ta nói “ Tiểu nhân dễ phòng, ngụy quân từ khó phòng mà” , đạo lí của người xưa quả thật là không sai. Huhu….
Mấy chị thấy nhỏ bị ướt hết như vậy thì cũng bước đến giúp nhỏ lau đi nước ngọt. Sau đó tất cả mọi người nhìn đạo diện xin ý kiến. Đạo diễn phẩy tay nói:
– Gác máy.
Mọi người lục tục thu dọn đồ ra về. Diệp hân nhìn bộ váy đẹp nhỏ mặc trên người được có một buổi đã bị tên này làm hư hại thì thầm mắng **** kiếp sau …kiếp sau…kiếp sau nữa của Lập Khiêm, chỉ có điều nhỏ không biết, thật sự có kiếp sau hay không?
Mặc dù muốn là quay xong trong hôm nay, nhưng trước tình hình này…Diệp Hân thở dài, thôi thì bữa quay hôm nay tạm dừng ở đây đi.
“ Về nhà…về nhà” – Nhỏ thầm reo mừng trong bụng. Thà về nhà nướng một giấc bù lại buổi sang phải dậy sớm, còn hơn tiếp tục đối mặt với tên khốn này.
– Làm phiền mọi người cả buổi rồi, tụi em không dám làm phiền mọi người nữa đâu. Tụi em sẽ tự đi xe buýt về nhà – Lập Khiêm đột nhiên lên tiếng sau khi Diệp hân nhấc một chân lên trên xe, khiến chân nhỏ chới với giữa không trung...