Insane

Tại sao anh không hôn em?

Posted at 27/09/2015

183 Views

com.vn/images/Phuongvtm/2012.11/tai-sao-anh-khong-hon-em-2.jpg" width="500" height="546" alt="ở bên anh cảm thấy an toàn" />
Người ta bảo rằng khi một mối quan hệ đã không còn cho bạn cảm giác an toàn thì mối quan hệ đó đã tới lúc phải rời xa. Yên đã gắn liền với mối quan hệ với Ninh quá lâu. Nó giống như cảm giác đã trở thành thói quen vậy...
***
Thế rồi thì tháng 7 cũng qua. Những cơn mưa dài ẩm ướt đã đi qua mang theo nhiều nông nổi. Yên thì cũng đã đi xa. Bước qua khỏi những tháng ngày mà lòng Ninh đầy giông tố.
Ninh im lặng với điều đó. Không còn nhớ hết những dịu dàng ân cần trong lòng mình khi ấy nay đã trôi về đâu. Thi thoảng nhớ về ánh mắt sâu thẳm hun hút và bàn tay mềm của Yên, Ninh vẫn thấy mắt mình cay xé. Hơn một lần trong giấc mơ, Ninh đã thấy môi mình có vị của gió. Mát lành và ngọt lịm.Yên liệu có cảm giác thấy không nhỉ? Thật ra, Ninh đang nhớ cô...
- Thật ra, anh đang nhớ em... - Ninh thì thầm. Câu nói đó tan vào trong gió, rất nhanh, nhưng mà Yên lại không thể nghe thấy...
Có lẽ với một cô gái nhạy cảm như Yên, sau khi bước qua những tan vỡ của mối tình đầu, cô ấy đã sợ hãi. Thứ rào cản xây lên với Ninh bị phá vỡ, Yên vội vã bỏ chạy. Có lẽ nếu như còn ở lại, sẽ vô tình gây tổn thương cho Ninh. Mà Yên thì hoàn toàn không muốn như vậy.
Những gì đã không thêm một lần quay lại, cũng không có hy vọng đợi chờ gì nhiều thì hãy để nó ra đi theo cách im lặng và không gây vỡ vụn nhiều nhất có thể...
Và Yên tin rằng mình đã không gây vỡ vụn nhiều nhất có thể cho Ninh...
Thật ra việc lựa chọn rời bỏ Ninh đã khiến Yên tổn thương và suy sụp rất nhiều. Giống như vừa buông tay với một điều gì đó khiến lòng mình nhẹ nhõm. Có những chiều gió, Yên lang thang ngoài đường, nhắm mắt lại, chợt nhớ ra khuôn mặt Ninh đang cười, nắm lấy tay mình, đỡ sau lưng và chắn người khi hai đứa qua lại giữa phố đông. Nhớ bàn tay Ninh to ấm đã dắt Yên qua hết bao nhiêu ngày hoang hoải. Nhớ sự im lặng dịu dàng thấu hiểu của Ninh khi bên Yên. Nhớ nhiều như thế, để cuối cùng chỉ có thể giữ lại tiếng thở dài và bước qua...
Tại sao trong trăm ngàn con gái, Ninh lại chọn yêu Yên?
Những ngày đó, Yên thấy có nhiều thứ đã nhạt nhòa trong mình...

Trời bắt đầu đổi mùa. Yên co người, cố níu hơi ấm thêm chút nữa rồi mới ngồi dậy. Một giấc ngủ dài. Yên bước chân xuống giường đầy mỏi mệt. Bây giờ là 9 giờ tối và trời thì vẫn mưa rất to. Yên muốn ra ngoài...
Thả xõa mái tóc, sau khi ngắm mình một lần cuối trước gương, Yên với tay lấy cái ô màu đỏ sẫm, xỏ giày, kéo cửa và bước ra ngoài. Điện thoại réo liên hồi bản "Rolling in the deep" của Adele, Yên ngần ngừ một lúc, rồi mở máy nghe.
- Cho anh một lý do.
Giọng Ninh nghe như sắp vỡ.
- Lý do cho điều gì?
- Cho tất cả mọi thứ em đang làm. Em biết không, anh như muốn phát điên...
Yên im lặng một lúc, chỉ còn tiếng mưa đáp lời Ninh. Sau đó, cô lại khẽ thở dài :
- Ninh! Ở bên Ninh, Yên không còn thấy an toàn nữa...
- Nói dối.
- Yên không nói dối.
- Em nói dối.
Mưa càng nặng hạt hơn. Yên bật khóc, hét to lên như muốn vỡ òa hết cơn đau trong lòng mình.
- Yên sợ phải nhìn thấy Ninh. Sợ lúc Ninh nhìn sâu vào mắt Yên dịu dàng nói " anh nhớ em ". Sợ những khi Ninh nắm tay Yên đi qua phố đông. Sợ những cuộc điện thoại đêm thấy lòng mình dù hoang mang nhưng có thể bình ổn. Yên sợ...sau đó rồi tất cả sẽ kết thúc... Và bản thân mình lại không biết đi qua những điều đó thế nào... Yên...
Im lặng một lúc, Ninh cười khẽ :
- Em có biết không, khi nghe những lời này, dù là em cảm thấy không an toàn, nhưng mà anh lại nghĩ thật tốt quá. Hình như mình đã chạm được vào trái tim em rồi... - Ninh dừng lại một chút, sau đó nhớ hết lại những ngày đã qua, nhớ cái cảm giác Yên dễ dàng buông rời mình. Anh nói tiếp, như đã khóc - Không cần đời đời kiếp kiếp, không cần vĩnh cửu, giang sơn không đổi...