Ở bên em

Posted at 27/09/2015

267 Views


SMS: "em ngủ ngoan đi, đừng lo về học phí nữa, sáng mai anh sẽ đi đóng cho em...yêu em"
***
Tôi cố gắng nhắn vài dòng cuối cùng dù mắt cũng đã mở ko lên, chỉ là để cô ấy yên tâm và ngon giấc.....mỗi ngày trôi qua đều là những ngày mệt mỏi....mệt đến mức tôi dù muốn khóc, muốn chua xót, muỗn dằn vặt....cũng ko còn đủ cảm giác để mà dằn vặt nữa.
Tôi là Minh, một thằng nhân viên thực tập trong VC company.
Sáng dậy vừa mở mắt ra, chưa kịp đánh răng rửa mặt, tôi phóng ngay vào cái máy tính cùi bắp của mình để check mail...trên màn hình hiện rõ " KhanhMinh29 is now login" tôi chợt thấy đau cái đầu....mẹ ơi! mình đã 26 rồi sao?
29 là số tuổi mà từ năm 20 tôi tự đặt ra cho mình. Ở cái tuổi 29, tôi phải là 1 người đàn ông thành đạt, có nghề nghiệp với mức lương ổn định, có nhà, có xe tay ga và làm đám cưới với An An, bạn gái của tôi hiện nay. Và, hôm nay tôi đã 26rồi! đã 26 rồi !!! haiz!
Nhìn góc màng hình bên phải tôi thấy dòng chữ : Fri, 22rd.... hôm nay là ngày đóng học phí cho An An, cũng là ngày tôi đi gặp người phụ nữ ấy....tôi không muốn phải thực hiện cuộc hẹn này chút nào, nhưng vì nghĩ đến An An, tôi nén lại lòng mình....

***
Silent Cafe
Tôi bước vội vã vào quán cafe, tự ý thức được rằng trễ hẹn với người phụ nữ này là 1 cái lỗi rất lớn, cũng chỉ vì đợi ở phòng thu phí ở trường quá lâu.
Cách khoảng 15 bước chân, tôi nhìn thấy Hoa Lâm, cô ấy đang ngồi trên chiếc sofa màu xanh ngọc, mắt nhìn ra màng kiếng....cô ấy luôn như thế, nhìn ra phía bầu trời xa vợi, ....Hôm nay mây có màu xám, đôi mắt người phụ nữ này cũng một màu xam xám...
- Lâm đến lâu chưa?
- Khoảng 20 phút
- Tôi xin lỗi
- Không sao
- ... [im lặng'>...[ tôi vốn muốn giải thích thêm nhưng biết rằng khi cô ấy nói ko sao, nghĩa là ko sao, nghĩa là cô ấy thật sự ko quan tâm'>
- Minh muốn uống gì?
- Cafe đá
- Em ơi, thêm 1 cafe đá.
- Nhìn Lâm hơi buồn hả?
- 1 câu hỏi?
- Không, tôi chỉ quan tâm thôi
- Không, không buồn đâu
- [im lặng'>
- Nhìn Minh hơi mệt, mắt thâm đen
- Ừ, hôm qua tôi đi uống với bạn về trễ
- Vậy, hôm nay Lâm hãy về sớm đi
- Tôi ko sao.
- [im lặng'>
- [im lặng'>
- Lâm có việc nên đi trước, lát Minh nhớ đem cái này về.
- Ừ
Hoa Lâm đứng lên, vớ lấy cái áo choàng và bước ra quầy thanh toán. Hôm nay lòng tôi chợt nổi cơn sóng lạ....
Tôi muốn đi theo cô ấy, nhưng dặn lòng... không....
Tôi muốn nhìn theo cô ấy, lại dặn lòng... không.
Trời sập tối, tôi đứng lên bước sang chiếc ghế của Lâm, vớ lấy cái túi caro bbr và ra về, hôm nay chắc lại là 1 cái áo khoác cho An An và 3 triệu tiền mặt như mọi lần.
Tôi nhắn tin cho An An: "Em đang ở đâu? Gặp anh nhé."
...
Tối hôm đó cô ấy vui mừng khoát lên chiếc áo mà tôi tặng....cùng số tiền đủ để cô ấy chi trả tiền nhà trong 2 tháng.
Nhìn An An nói cười, lòng tôi xuyến xang 1 cảm giác khó tả....ngày xưa tôi rất hạnh phúc khi trông thấy nụ cười này.....

pacman, rainbows, and roller s