Old school Swatch Watches

Những buổi chiều ngang qua làng tôi

Posted at 28/09/2015

230 Views

Tôi quay về, quay về làng tôi, quay về nhà tôi, gục vào lòng bà, hít hà mùi trầu thơm, thọc tay vào áo bà, vân vê cái núm trong áo, ngực mẹ tôi thì đầy, ngực bà nhão hết cả rồi.
Sáng sớm hôm sau tôi tỉnh dậy. Tôi với tay nắm vào song cửa sổ, ngồi dậy, dựa lưng vào tường thở hổn hển vì mệt. Tôi gọi bà. Bà tôi hoảng hốt chạy lại. Tôi nhìn bà, tôi cười, tôi đòi ăn cơm.

***
Thằng Mít chạy khắp làng khoe tôi khỏi ốm, chả ai tin. Tôi cũng chẳng tin mình trải qua được trận ốm thập tử nhất sinh này. Nhưng tôi nào có quan tâm. Tôi chỉ thấy buồn. Tôi có chết bố mẹ cũng có về nhìn tôi lần cuối đâu. Tôi chết làm gì cho khổ.
Thằng Mít dắt tay tôi ra đằng sau chuồng lợn, chỉ cho tôi cái áo quan đóng bằng gỗ mít, bảo: "Anh đừng chết, anh mà chết là người ta đặt anh vào hộp này đem đi chôn như con Vịt đấy".
Tôi khóc!
Tôi vừa khóc vừa chạy, leo lên đỉnh núi Vòng, nhìn xuống cánh đồng lúa trải dài như một dải lụa màu xanh. Nhìn con đường mòn đi từ thị xã về làng tôi.
Không biết đã bao nhiêu lần nhìn con đường ấy
Con đường heo hút bóng người.
***
Ôi quê tôi!
Mỗi ngày bao nhiêu chuyến xe đưa người?
Bao nhiêu đàn ông hăm hở vận may bán mồ hôi xứ dầu?
Bao nhiêu người đàn bà gửi lại con mình, vượt trùng khơi nuôi con thiên hạ?
Bao nhiêu người già ngồi hóa thạch đầu sàn?
Bao nhiêu bé lớp một đến trường không cha đưa mẹ đón?
Mai này,
Hết thảy trẻ con làng đều trở thành kỹ sư, bác sỹ.
Dân quê tôi giàu như dân Âu, Mỹ
Có ai dựng tượng đài
Cho giọt mồ hôi người xa xứ hôm nay?
Lê Ngọc Mẫn







....