Thời gian để sống

Posted at 27/09/2015

142 Views

"Phiền cô quá, anh nói, sau này ra viện tôi biết làm sao để trả nợ cô đây?". Cô gượng cười ngậm ngùi: "Chỉ cần anh đừng chết nữa là được".
Khi cô đến thăm anh vào ngày sau đó nữa, anh đang ngồi nhìn ra cửa sổ. Tàng me trong sân bệnh viện lích rích tiếng chim chuyền.
- Anh đang nghĩ gì?
- Tôi đang nhớ đến những ngày tươi đẹp - anh mỉm cười.
Cô gật đầu, nhìn anh. Người anh rộc đi, mắt thâm quầng. Anh yếu lắm rồi.
Anh mất trong giấc ngủ buổi chiều ngày hôm đó. Thậm chí anh nghĩ mình chỉ ngủ một giấc thôi và sẽ tỉnh dậy.
Cô y tá kéo tấm khăn trắng phủ mặt anh lại. Cô thờ thẫn bước ra ngoài. Bác sĩ H. đang đứng ở cửa. Cô muốn đổ gục vào vòng tay ông.
***
Sau này, thi thoảng cô vẫn thoáng thấy giật mình mỗi khi có ai đó đến khám bệnh vào một buổi chiều mưa bão. Không phải khuôn mặt thất thần của người đàn ông trẻ ấy, mà là ánh mắt vui mừng khi nghĩ mình được sống của anh lúc ở trong bệnh viện đã ám ảnh cô rất nhiều năm sau đó. Cô hiểu rõ mỗi người chỉ có một thời gian để sống.
Nguyễn Thiên Ngân






....

Polly po-cket