pacman, rainbows, and roller s

Con đường tắt

Posted at 28/09/2015

290 Views

Rõ thật là hết việc rồi nên dửng mỡ".
Tôi giật mình liền quay sang hỏi bà chủ: "bác ơi! có phải là đứa bé bọc trong chiếc chăn cũ màu nâu bạc không bác"
Bác chủ trả lời: "đúng rồi! thế cháu cũng nhìn thấy à"
Được dịp, tôi đem đầu đuôi câu chuyện ba ngày xảy ra kể cho bác nghe. Nghe xong bác cười lớn:
"Làm gì có ma mãnh nào, là bọn thanh niên thợ xây mới làm lán ở gần khu đất này. Đoạn đường đó sắp được đổ bê tông để cho mọi người tiện đi lại. Bọn nó được giao nhiệm vụ nhận xây chỗ này mà". Cũng mấy người đi về khuya bị trêu như các cháu rồi."
Thế là bọn tôi được dịp ngỡ ngàng, bao lo sợ, hoài nghi giờ tan biến hết. Cũng may hôm nay đi ăn sáng thì mới biết sự việc này, nếu không chúng tôi phải mang nỗi ám ảnh này suốt đời mất. Hai đứa ăn xong phở tính tiền trả bà chủ quán. Cả ba nhìn nhau cười. Trước khi về bác không quên gọi với ra: " lần sau lại đến quán bác nhé".
Đáp lại sự nhiệt tình của bác bằng tiếng "vâng ạ" đồng loạt của chúng tôi.
Trần Trang







....