Nỗi đau khi yêu nhau
Posted at 28/09/2015
150 Views
Lúc bạn nhận ra mình yêu một người nhanh đến mức chỉ trong chớp mắt nhưng tuyệt nhiên đậm sâu đến mức ngỡ trăm năm như tôi đã từng, là khi ấy bạn đã không còn là chính mình.
***
Tình yêu từ lúc nào đó đã trở nên mù quáng.
Bạn thở bằng nụ cười anh ấy. Sáng thức dậy, mở mắt ra bạn không thấy ánh sáng mà chỉ thấy mỗi anh ấy. Tối đặt đầu xuống gối, bạn không mơ mà bạn chỉ thấy anh ấy.
Nhưng đó chưa phải là phần quan trọng nhất, bạn hãy chờ đến khi anh ấy nói với bạn rằng con đường anh ấy đi quá chật cho sự có mặt của bạn bên cạnh.
Lúc đó bầu trời cao ngàn dặm như một lúc sập xuống đỉnh đầu.
Lúc đó bạn sẽ giữ chặt chiếc điện thoại trong tay và cuồng loạn mỗi khi chuông reo cùng ý nghĩ phải chăng là anh ấy, cùng hy vọng được nghe giọng anh ấy vỗ về bạn rằng mọi thứ chắc chắn sẽ ổn và ngày mai rồi sẽ giống như ngày hôm qua.
Bạn và anh ấy. Bên nhau mãi mãi về sau.
Nhưng lúc đó hóa ra chỉ có những tiếng báo điện thoại khô khốc hồi đáp lại sự khẩn cầu tuyệt vọng của bạn.
Nhưng đó vẫn chưa phải là phần đớn đau nhất khi yêu một người sâu đậm.
Dĩ nhiên bạn sẽ vượt qua tất cả, bạn sẽ quên mọi điều dằn vặt anh ấy đem lại. Ừ, bạn sẽ hạnh phúc và bạn sẽ lại sống là chính mình.
Nhưng mỗi khi bạn tình cờ bắt gặp anh ấy, tất cả thứ ký ức mà bạn ảo vọng mình đã quên, những lần nắm tay thẹn thùng, những dư vị của nụ hôn đầu nồng nàn, những kỹ niệm tươi đẹp mà hai người từng có cùng nhau,... Tất cả thi nhau ùa về như bầy chim non trú đông ồ ạt đón chờ vùng đất ấm. Và mọi điều đẹp đẽ từ quá khứ ấy như một nhát dao cứa nhẹ vào đôi mắt bạn. Rồi bạn thấy một mảnh nhỏ tâm hồn bạn gục chết nghiệt ngã bên trong.
Đó. Chính nó. Nó mới là thứ khổ đau to lớn nhất khi bạn yêu một người!
Lúc bạn nhận ra mình yêu một người nhanh đến mức chỉ trong chớp mắt nhưng tuyệt nhiên đậm sâu đến mức ngỡ trăm năm như tôi đã từng, là khi ấy bạn đã không còn là chính mình.
....